“Đúng vậy, bây giờ buổi đấu thầu sắp được tổ chức rồi, nhưng kế hoạch đấu thầu lại bị lộ ra ngoài, ngay cả thời gian để làm lại chúng ta cũng không có, cho nên chúng tôi đều cảm thấy nên sa thải Trợ lý Đường.”
“Đúng vậy, đúng vậy....”
Đường Hoan nghe xong, đôi môi đỏ mọng cong lên thành một vòng cung tuyệt mỹ, hóa ra Lương Phỉ Phỉ đã tính toán hết mọi chuyện từ lâu, chỉ đợi cô cắn câu mà thôi.
Nghe thấy những tiếng phụ họa của mọi người, Lương Phỉ Phỉ đắc ý nhếch môi, như thể cô nhất định thắng trận này vậy.
Nhìn dáng vẻ đắc thắng của cô ra, vẻ mặt của Đường Hoan cũng không thay đổi quá nhiều, đợi mọi người bàn tán được kha khá, cô mới lên tiếng: “Mọi người nói xong chưa?”
Giọng nói lạnh lùng giống như tiếng nước chảy lập tức truyền vào tai mọi người khiến cho những kẻ đang lải nhải mắng chửi phải ngậm miệng lại, họ đều quay ra nhìn cô với ánh mắt nghi ngờ.
Lương Phỉ Phỉ nghe xong, giọng nói mỉa mai lại vang lên: “Trợ lý Đường, cô có ý gì vậy? Mọi người đều nói là cô mà cô còn không chịu thừa nhận sao? Hay là cô không muốn chịu trách nhiệm?”
“Cô Lương lo lắng nhiều rồi, tôi không hề nói là không chịu trách nhiệm, nếu như chuyện này là vì tôi mà ta, vậy tôi đương nhiên sẽ chịu.”
“Đây là cô nói đấy nhé.” Đôi mắt xinh đẹp của Lương Phỉ Phỉ thoáng chút ý cười, sau đó cô quay sang nhìn Đoạn Kim Thần vẫn đang im lặng: “Anh Đoạn, nếu như Trợ lý Đường đã thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655760/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.