Câu trả lời của cô khiến người đàn ông càng thêm tức giận, đôi mắt nhìn cô tối sầm lại: “Em đã quên từng hứa với anh những gì rồi sao?”
Trong lời nói mang theo sự uy hiếp rõ ràng, cơ thể Đường Hoan khẽ run lên.
Cô hiểu ý của anh là gì, bà ngoại cần sự trợ giúp của anh, cô không thể rời khỏi anh khi anh không đồng ý chấm dứt.
Bàn tay buông thõng hai bên hông siết chặt lại, cô cắn chặt môi.
Cô nhớ rõ lúc bị mẹ kế cho người đến bắt nạt, là anh đã xuất hiện cứu cô, để sau này khiến cô nghĩ lấy anh có thể nở mày nở mặt, có thể trả thù cho mẹ, nhưng bây giờ nghĩ lại tất cả những điều này đều khiến cô cảm thấy kinh hãi.
Bởi vì trong cuộc hôn nhân không tình yêu này, cô đã đánh mất trái tim của mình trước.
Cô hít một hơi thật sâu đè nén nỗi chua xót trong lòng rồi bước lên nhìn thẳng vào mắt anh: “Đoạn Kim Thần, ngoại trừ việc làm tổn thương em ra, anh chưa từng cho em một chút ấm áp nào.”
Đoạn Kim Thần nhìn vào đôi mắt xinh đẹp của cô, tận sâu trong mắt cô lộ ra một sự mệt mỏi, vào thời khắc này trái tim anh có chút đau nhói.
Anh đột nhiên rất muốn thô bạo dẫn cô đi như trước đây, bởi vì cô sẽ không để Giang Chi Thịnh bị thương, nhưng...đột nhiên anh có chút không nỡ.
Anh không biết tại sao mình lại có loại tâm lý này, trước đây anh chưa từng quan tâm đến cảm xúc của người khác, chỉ có Đường Hoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655754/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.