Đường Hoan nhất thời bị chặn họng không nói nên lời.
Đúng vậy! Chuyện tình cảm cơ bản là không thể ép buộc, chuyện của bản thân cô còn chưa giải quyết rõ ràng thì làm gì có tư cách đi quản chuyện của người khác, cho dù Giang Chi Thịnh và La Vưu Phi là bạn tốt của cô thì đã sao chứ?
Không yêu là không yêu, dù bạn có làm thế nào cũng không thể vào được trái tim của anh ấy.
Sau khi cúp điện thoại, Đường Hoan cũng không còn tâm trạng để ăn sáng nữa.
Dì Đồng thấy cô đứng dậy liền quan tâm hỏi: “Phu nhân, cô không ăn sáng nữa sao?”
Cô lắc đầu và nở một nụ cười nhạt: “Tôi không muốn ăn.”
Nói xong cô liền đi lên lầu mà không quay đầu lại, bây giờ cô rất đau đầu, đêm qua không ngủ được bao nhiêu, bây giờ lại bị La Vưu Phi đánh thức vào sáng sớm.
Bây giờ cô chỉ muốn ngủ bù một giấc thật ngon và không quan tâm đến bất cứ điều gì.
Khi cô đang mơ màng ngủ, đột nhiên cảm thấy tức ngực khó thở. Khi cô vừa mở mắt ra liền nhiền thấy một mảng đen xì, trong lòng cô không khỏi cả kinh.
“Anh....” Còn chưa kịp cử động, người đàn ông đột nhiên ngẩng đầu lên khiến lời nói còn chưa hoàn thành của cô bị mắc kẹt trong cổ họng, lồng ngực chợt lạnh, cô lập tức tỉnh táo lại: “Anh làm gì vậy?”
Cô cố gắng dùng tay bảo vệ vùng ngực của mình nhưng đáng tiếc sức mạnh nữa nam và nữ có sự chênh lệch quá lớn, sự giãy dụa của cô không có tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655745/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.