Sau khi hai người đi một vòng quanh trường, cuối cùng họ ngồi trên bãi cỏ mà trước đây thường hay ngồi, cơn gió nhẹ thoáng qua thổi tung mái tóc của Đường Hoan.
Anh quay đầu nhìn vào gương mặt thanh tú của Đường Hoan, dưới ánh nắng mặt trời làn da trắng như sữa của cô càng trở nên trong suốt, trên mặt có một chút sắc hồng nhạt vô cùng quyến rũ.
“Hoan Hoan, nếu như sớm biết sau khi anh ra nước ngoài sẽ có nhiều chuyện xảy ra với em như vậy thì ngay từ đầu anh sẽ không bao giờ ra nước ngoài.” Hiện tại ngày nào anh cũng hối hận tại sao khi đó lại đi nước ngoài.
Nếu như anh không ra nước ngoài, Đường Hoan sẽ không phải chịu nhiều thiệt thòi và cũng sẽ không phải kết hôn với Đoạn Kim Thần để trả thù như vậy.
Có lẽ bây giờ người đứng cạnh cô và bảo vệ cô sẽ là anh chứ không phải Đoạn Kim Thần.
Bây giờ nhìn cô sống không vui vẻ mà anh lại bất lực, mỗi lần thấy cô phải chịu ấm ức, anh đều muốn giành lại cô từ tay Đoạn Kim Thần, nhưng anh biết là mình không thể.
Nghe những lời anh nói, Đường Hoan không lập tức trả lời, sau một lúc im lặng cô mới quay sang nhìn anh, trên mặt mang theo một nụ cười nhẹ: “Đại Thịnh, mỗi người đều có cuộc sống riêng của mình, em chưa từng nghĩ rằng sẽ dựa dẫm vào ai.”
“Mặc dù em hận họ đã hại chết mẹ em, cũng hận họ đuổi cùng giết tận em và bà ngoại, nhưng mọi chuyện đã xảy ra rồi, bây giờ tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655740/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.