Cô chưa bao giờ nghĩ rằng người cứu cô lại là Đoạn Lâm Phong.
Trong khoảng thời gian này, Đoạn Lâm Phong giống như cái đuôi suốt ngày đung đưa trước mặt cô, thậm chí ngày nào cũng gọi điện tặng hoa cho cô, nhanh nhẹn hơn cả những người theo đuổi cô trước đây.
“Phỉ Phỉ, em có bị thương ở đâu không? Anh đưa em đến bệnh viện nhé?” Giọng nói nhẹ nhàng của người đàn ông vang lên bên tai cô, Lương Phỉ Phỉ ngẩng đầu lên và nhìn vào khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông ở trước mặt.
Trước sự dịu dàng và quan tâm của anh, cũng như những sự sợ hãi mà cô vừa phải chịu, tất cả mọi cảm xúc bị kìm nén trong phút chốc bùng lên, cô nằm trong vòng tay của anh mà khóc một cách đau lòng.
Giọng nói quan tâm của Đoạn Lâm Phong vang lên bên tai cô, khiến cô càng khóc thương tâm hơn.
Tại sao không phải là Đoạn Kim Thần đến cứu cô?
Cô nằm mơ cũng nghĩ đến việc có một ngày Đoạn Kim Thần sẽ đến cứu cô như một người anh hùng và cầu hôn cô, nhưng mọi thứ mà cô mơ đã bị một người đàn ông khác thực hiện.
Nghĩ đến những lời nói lạnh lùng của anh, nỗi buồn ập đến như một cơn thủy chiều khiến cô càng khóc xé gan hơn.
Âm thanh của cô vang vọng khắp nơi, cuối cùng biến mất theo gió.
Đoạn Lâm Phong luôn ở bên cạnh an ủi cô, còn đám lưu manh kia sớm đã bỏ chạy rồi.
Bốn giờ sáng, anh đưa Lương Phỉ Phỉ về nhà, đợi cô ngủ say anh mới rời đi.
Ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655730/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.