Đường Vãn Tình thấy mặt nước đang dần bình yên trở lại, vẻ đắc ý càng để lộ rõ hơn trên gương mặt của cô, nhưng chỉ một giây sau đó, cô muốn cười cũng chẳng thể cười được nữa. Một chiếc xe đột nhiên từ xa đi tới, tiến về phía bờ biển. Nhận ra người đột nhiên xuất hiện đó là ai, Đường Vãn Tình trong nháy mắt hoảng sợ, nếu như cô không nhầm thì người đó chính là Đoạn Kim Thần. Sao anh ta lại tới đây, làm thế nào bây giờ? Làm thế nào? Mồ hôi lạnh tỏa ra khắp người, nỗi sợ hãi dâng cao tới đỉnh điểm. Thấy Đường Hoan đang lặn dần dưới biển, Đường Vãn Tình nhân lúc Đoạn Kim Thần chưa tới nơi, vội vàng kéo những người khác rời đi.
Cả người Đường Hoan không ngừng chìm xuống dưới, trọng lực của nước biển đè ép lên người cô, thông qua làn nước, cô phảng phất như nhìn thấy nụ cười dịu dàng của mẹ, còn thấy cả khuôn mặt hiền từ của bà ngoại. Mẹ, mẹ nhất định sẽ ở trên thiên đàng bảo vệ con đúng không? Hai mắt từ từ nhắm lại, chỉ một giây sau đó, cô bỗng nhiên nhìn thấy bóng hình đang bơi về phía cô. Đoạn Kim Thần thấy Đường Hoan sắp chìm tới đáy biển, gia tăng tốc độ bơi về phía cô, đưa tay ôm cô vào lòng, hôn lên bờ môi của cô để giúp cô có thêm oxi. Nhận được hô hấp, lồng ngực có chuyển biến tốt hơn, cô từ từ mở mắt, liền nhìn thấy gương mặt anh tuấn của Đoạn Kim Thần xuất hiện trước mắt. Chưa kịp nhìn lâu hơn, Đường Hoan lại nhắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655697/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.