Đây đúng là kẻ thích gây sự, rảnh rỗi kiếm chuyện. Đường Vãn Tình trừng mắt nhìn Đường Hoan, lửa giận như cháy bừng trong ánh mắt của cô ta, động tay muốn lại cô, nhưng lại bị Đường Hoan phản đòn giữ lấy cánh tay của Lương Phi Phi.
“Sao? Còn muốn đánh tôi nữa à?”
Vung mạnh cánh tay, Đường Vãn Tình lùi bước về phía sau, vẻ độc ác hằn rõ trong ánh mắt:
“Cô đắc ý gì chứ? Nếu như không có Đoạn Văn Thần cô chẳng là cái thá gì cả.” Nếu không phải vì gả cho Đoạn Kim Thần thì sao cô dám khoa trương tới vậy chứ? Chỉ cần họ ly hôn, liệu cô còn có thể cao giọng kiêu ngạo tới vậy nữa không?
Người ra người vào trong bệnh viện rất nhiều, khi nhìn thấy hai người họ đứng ở cửa tranh cãi nhau, không ít người kéo tới rì rầm bàn tán, có điều cả Đường Hoan và Lương Phi Phi đều để ngoài tai. Đường Hoan giận dữ nói:
“Đáng tiếc là tôi có anh ấy đấy, sao nào? Bây giờ cảm thấy bị tôi cưỡi trên cổ rồi đúng không, dù có thế nào tôi cũng vẫn là chị dâu của cô, ở trước mặt cô tôi vẫn cao hơn cô một cấp đấy.” Vẻ tự tin tỏa ra từ trên người cô, ánh mắt cô càng thêm cao ngạo.
Sắc mặt Đường Vãn Tình bỗng tối sầm lại, xé rách phiếu khám nghiệm trên tay. Thấy dáng vẻ phẫn nộ của Lương Phi Phi, đáy lòng Đường Hoan như đạt tới cực điểm của sung sướng, lướt mắt nhìn xuống, cô nhìn thấy kết quả khám nghiệm của tờ phiếu trong tay Lương Phi Phi. Tròn mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655678/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.