Lắng nghe những lời mỉa mai của Đan Chi Linh, Đường Hoan đứng đó và không nói gì. Trong tay cô không có bằng chứng nào chứng minh mình vô tội. Cho dù cô nói rát cả họng, họ cũng sẽ không tin.
Chỉ là cô không ngờ người nhà họ Đoạn đều giống nhau, họ đều thích vu oan cho người khác khi mọi chuyện vẫn chưa được điều tra rõ ràng.
Lắng nghe những lời lăng mạ khó nghe của họ, đôi bàn tay cô siết chặt lại.
Trên đường đến đây, cô đã nhận ra điều đó một cách rõ ràng, cho dù họ nói gì cô đều phải chịu đựng. Bởi vì bà ngoại ở trong tay bọn họ, cô không biết nếu như mình chọc giận họ, họ có ra tay với bà ngoại hay không.
Đan Chi Linh thấy cô cúi đầu không nói, lửa giận trong lòng lại càng mãnh liệt hơn, nhớ tới trước đó đưa cô về nhà để giả câm giả điếc, những lời nói ra lại càng khó nghe hơn: “Đừng cho rằng cô không lên tiếng là xong chuyện, bây giờ cô phạm phải một sai lầm lớn như vậy, nhà họ Đoạn chúng tôi tuyệt đối sẽ không tha thứ cho cô.”
Đôi môi mỏng của Đường Hoan mím thành một đường thẳng, cô đương nhiên biết chuyện này sẽ không dễ dàng như vậy, hiện tại Tập Đoàn Đoạn Thị phải chịu một tổn thất lớn như vậy, cho dù chuyện này không phải cô làm, chung quy cô vẫn không thể tránh khỏi một trận trừng phạt đúng không?
Đan Chi Linh càng nhìn cô càng không thuận mắt, đặc biệt là khi nhìn thấy dáng vẻ cố tỏ ra lạnh nhạt của cô, bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655671/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.