Không nhất thiết phải dựa vào anh mới tìm ra cách, cô chắc chắn vẫn còn có những cách khác.
Tuy nhiên càng nghĩ đầu cô càng loạn, cuối cùng cô bực mình nắm lấy một nắm tóc trên đầu và vùi mình vào trong chăn.
Ngày hôm sau khi Đường Hoan thức dậy, Đoạn Kim Thần đã đến công ty rồi.
Trong mắt cô lóe lên một sự nghi ngờ, bây giờ mới bảy rưỡi, bình thường vào giờ này anh đang ăn sáng, tại sao vào lúc này anh lại đến công ty rồi?
Cô lắc đầu, không thèm nghĩ đến chuyện của anh nữa, bây giờ vẫn còn chuyện quan trọng hơn đang chờ cô làm.
Trong nhiều ngày, Đường Hoan muốn mở miệng nói chuyện với anh về việc của bà ngoại, nhưng sắc mặt anh luôn không tốt, mỗi lần khi muốn nói chuyện tử tế với anh, anh đều lạnh lùng chế giễu hoặc là nói vài lời rồi quay người đi, cô không có cơ hội nào cả.
Cô ở trong biệt thự vài ngày trong tâm trạng rối bời, cuối cùng vẫn không nghĩ ra được cách nào tốt.
Nếu như muốn bà ngoại ra ngoài một cách bình yên vô sự, cô chỉ có thể đồng ý với yêu cầu của Đan Chi Linh.
Nhưng một khi cô đồng ý với yêu cầu của bà, vậy sau này cô sẽ phải sống trong nước sôi lửa bỏng, cô không muốn bản thân phải sống mệt mỏi như vậy, cũng không muốn mỗi ngày phải suy đoán tâm tư người khác.
Trong lúc cô đang rối bời, điện thoại trên bàn trà reo lên, cô liếc nhìn ID người gọi, Đường Hoan chợt trở nên lo lắng, cô do dự một lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655669/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.