Anh ta khó khăn lắm mới đi đến bước đường như ngày hôm nay, làm sao có thể dễ dàng từ bỏ được?
Đôi mắt hung ác rơi xuống Đường Vãn Tình đang nằm dưới đất, sự tức giận và hận thù lan tỏa từ tận đáy lòng anh.
“Không cần con phải xử lý, hãy mau đưa vợ của con cút khỏi đây, để ta đỡ phải nhìn thấy rồi phiền lòng!” Đoạn Trấn Nam tức giận nói, sau đó quay người đi lên lầu.
Đằng sau là giọng nói lo lắng của Đoạn Lâm Phong, nhưng ông coi như không nghe thấy gì.
“Còn không mau mang vợ của con đi sao? Đợi ăn cơm tối luôn sao? Hay là con cũng muốn bị ăn roi?” Đan Chi Linh lạnh lùng cất giọng và liếc nhìn người đang nằm dưới đất, đôi mắt lóe lên vẻ mỉa mai.
Càng nhìn càng chướng mắt, mắt không thấy sẽ không bẩn, kể từ khi cưới con gái nhà họ Đường về, cái gia đình này luôn không được yên!
Bà trừng mắt nhìn Đoạn Lâm Phong và Đường Vãn Tình, rồi quay người đi lên lầu.
Khi Đường Vãn Tình nghe thấy tiếng roi, cơ thể càng run rẩy hơn.
Nghĩ đến việc ở nhà có bao giờ cô phải chịu cục tức như thế này, lúc ở nhà bố mẹ cô thậm chí còn không nỡ chạm vào một cọng tóc của cô, không ngờ người nhà họ Đoạn lại ra tay tàn nhẫn như vậy.
Còn cả Đoạn Lâm Phong, người đàn ông mà cô yêu, vậy mà lại chỉ đứng một bên lạnh lùng quan sát, từ đầu đến cuối không nói giúp cho cô một câu nào, nói thế nào đi nữa bây giờ cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655650/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.