Đường Hoan bị đánh đến ù tai, trên mặt thì đau rát, trong lòng lại càng lạnh lẽo.
Mặc dù đã sớm biết rõ bộ mặt thật của Đoạn Lâm Phong nhưng cô không ngờ rằng, tình cảm mấy năm qua lại khiến anh ta hãm hại cô không chút lưu tình.
Hơn nữa, cái tát này giáng xuống một cách rất tuyệt tình.
Về đến nhà, Đoạn Kim Thần một chân đá cửa ra, không nói lời nào đi thẳng lên lầu.
Dì Đồng nghe thấy âm thanh liền đứng dậy và kinh ngạc trước sự tức giận của ông chủ, nhưng cũng không dám hỏi nhiều. Chỉ có thể đi lấy hộp cứu thương lại lau rửa vết bầm trên người Đường Hoan.
Đường Hoan để dì Đồng bôi thuốc cho mình, nước mắt không ngừng rơi ra. Nỗi đau trong lòng khiến cô gần như nghẹt thở, không biết là vì Đoạn Kim Thần hay là Đoạn Lâm Phong.
Sáng hôm sau, lúc Đoạn Kim Thần xuống lầu, Đường Hoan đã ngồi trên sofa với đôi mắt thất thần cả đêm.
Đi qua người cô, Đoạn Kim Thần dừng lại một chút, cuối cùng vẫn không nói gì, lạnh lùng đi vào phòng ăn.
“Phu nhân, cô hãy ăn chút gì đi.”
Dì Đồng cẩn thận đến bảo Đường Hoan dùng bữa. Khi đến gần, dì bị giật mình bởi khuôn mặt đờ đẫn của cô.
Trên gò má xinh đẹp tinh tế như thường ngày, ngoại trừ đôi mắt đỏ ngầu, quầng thâm và nước mắt, còn có một vết bầm lớn, ai nhìn vào cũng cảm thấy đau lòng.
Đường Hoan trả lời một cách thờ ơ rồi đứng dậy đi đến phòng ăn.
Cô muốn nói rõ với anh.
Ngồi đối diện với Đoạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655629/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.