Nhưng lúc này, Đường Hoan nhanh chóng nhớ ra, trong tay cô dường như vẫn thiếu một thứ.
“Bây giờ em hai tay trống không, anh có chắc chúng ta sẽ không phí công đi chuyến này?”
Kể từ giây phút cô rời khỏi nhà họ Đường, cô không hề mang theo sổ hộ khẩu.
Khi cô định nói rõ tình hình, cô không bao giờ nghĩ Đoạn Kim Thần sẽ ném cho cô một cuốn sổ nhỏ màu đỏ được lấy từ chiếc cặp bên cạnh.
“Sổ hộ khẩu” Ba chữ cái màu vàng in rất rõ ràng.
Đường Hoan lật ra xem, trang đầu tiên chính là trang hộ khẩu của cô, trên mặt cô không giấu được sự kinh ngạc.
“Cuốn sổ hộ khẩu này, anh, anh lấy nó từ đâu vậy?” Đường Hoan ngạc nhiên đến mức mặt cứng đơ lại, cô nhất thời không biết biểu cảm sao cho phù hợp.
Đoạn Kim Thần vẫn một vẻ mặt bình tĩnh, nhẹ nhàng trả lời cô: “Đối với anh mà nói, muốn lấy được thứ này cũng không phải chuyện gì khó khăn.”
Đường Hoan ngẩn ra, nắm chặt lấy sổ hộ khẩu trong tay.
Đồng thời, cô bắt đầu cảm thấy sợ hãi, người đàn ông này sở hữu một khả năng mạnh mẽ mà cô không thể đo đếm được, mặc dù cô sớm đã có linh cảm, nhưng khi cô nhìn thấy khả năng hô mưa gọi gió của người đàn ông này hết lần này đến lần khác, trong lòng cô không khỏi cảm thấy sợ hãi.
Sau khi hoàn thất thủ tục, Đường Hoan nhìn bức ảnh chụp chung của hai người, khóe miệng lộ ra một sự chế giễu, cô cất giấy chứng nhận kết hôn vào túi của Đoạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655616/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.