- Sao đông quá vậy? Mấy chú hốt bạc phát tài à? Hay xem cái gì nhạy cảm không dời mắt được, tôi cũng muốn.
( ̄▽ ̄ ") Tiên sinh thỉnh tự trọng một chút. Có cần phải thẳng tính như vậy không? Cái gì mà nhạy cảm, muốn gây rối hiểu lầm để cánh sát viên dân sự đến bắt lấy một bọn đi ăn bánh uống trà rời viết báo cáo sự tình giày vò căn phòng hừng hực như hoả diệm sơn à? Có chút góp ý điều hoà nha đại bản ~
Quốc Chiết Manh buông tay Đường Giản Ân nhìn anh ta nghịch ngợm đối lời nói kia cảm thấy ngứa ngáy, nhìn qua nhìn lại vừa xôn xao vừa rối loạn người, nghe tin hôm nay Lục Nan Hy trở lại học, anh ta mới bỏ thời gian đến đón Quốc Chi Vũ, bằng không, có trả tiền phí đưa đón không Quốc gia phụ thân, yêu dấu thân ái?
- Hốt bạc? Cũng gần giống như vậy. - Nam nhân không sợ chết trong bọn lên tiếng.
Quốc Chiết Manh chính vì tích cực chen lấn, trong đầu nảy lên ý định rõ ràng, giải cứu Vũ Vũ a. Nhưng mà đã vào đến nơi rồi, chỉ ánh mắt cũng nhìn chằm chằm vào bọn Lục Nan Hy, Quốc Chi Vũ đứng bên cạnh rất lâu cũng anh không phát hiện được, uỷ khuất mà hét lớn.
Đại khái là mười phút sau, cảnh vệ viên nhiều người cùng quản lý chạy nhanh đến oai vệ lời nói vì an toàn mà dẹp loạn??? Khủng bố ở đây nga ~ Bọn Lục Nan Hy đều đã thay đồ ra, rất vừa vặn Quốc Chiết Manh đã đón ở trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-thuc-khong-co-dao-ly/3262362/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.