- Các người mang thức ăn lên đi...khoan đã, nhớ bảo rằng lão gia lệnh.
Trứ Vân Kiều không thèm nhìn qua Tích Thiên Khâm đang trộm cười nhìn bà, một mực ăn vào, không chút tự nhiên cầm ly nước cạn sạch, đối với con cái, còn tôn nghiêm làm gì, chỉ như vậy đã biết bà đổi ý rồi. Ai cũng như vậy thôi, cứng đầu đến mức nào đi nữa cũng không phải là không biết lý lẽ.
- Không sao, nói là phu nhân lệnh.
Hầu nhân đương nhiên hiểu chuyện, còn không phải ý nói rằng nhất định phải báo là phu nhân lệnh sao? ha ha... đây là gạo dẫn. Quản gia bên cạnh cũng tinh ý mà biết được Lục Nan Hy rất thích dùng trái cây cho nên điều thêm một đĩa trái cây ướp lạnh đã chuẩn bị trước.
- Thiếu gia, chào buổi sáng.
Tiếng gõ cửa truyền đến, Tích Lãng từ bàn lớn xử lý văn kiện qua điện thoại, trong đầu cũng một khoảng mờ mịt như sương mù, chính hắn duy trì cái thẩn thờ này từ lúc đi ra khỏi thư phòng cùng Tích Thiên Khâm đến hiện tay, thở dài một hơi liếc nhìn ra đến, còn chưa vội trả lời, nhìn qua Lục Nan Hy vẫn còn chưa tỉnh, ngủ say mê đến nước miếng đều ở bên miệng; tóc tai rối loạn một hỗn độn, nếu như trước kia, ai có tính cách lộn xộn như vậy đến gần hắn sẽ đạp một cái văng ra xa, tắm lại một ngàn lần nhưng chẳng hiểu sao hiện tại lại không hề ghét bỏ, một tay đem chăn chỉnh lại che chắn người cô chắc chắn. Mặc dù vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-thuc-khong-co-dao-ly/3262356/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.