Yến Liên Hoa mặt mày vui vẻ như hoa tiến đến ngồi bên cạnh Tích Thiên Khâm cùng Trứ Vân Kiều ở khu vực thượng. Nhìn liền không vừa mắt, chính là ý tại ngôn ai cũng rõ dục hoãn cầu mưu.
- Chị, hôm nay chị thật hảo, cái váy này em càng nhìn càng thích quá chừng.
Trứ Vân Kiều đối lời khen Yến Liên Hoa không chút lay động, trên môi luôn nở nụ cười khách khí như mọi khi, trong lòng thầm tởm lợm, ai cao hứng mà cười? Một phen Tích Phán Hạn làm náo loạn ở Tích thị, nội sự đều nắm rõ, vậy mà Yến Liên Hoa còn dám cố tình như vậy sốc nổi, đừng tưởng bà không nhìn ra trong lòng bà ta chứa cái quỷ gì.
- Em không đi cùng chú nhỏ sao? Chú ấy đâu rồi?
Trứ Vân Kiều là cố tình đấy. Biết gần đây Yến Liên Hoa cùng Tích Phán Hạn hai xe riêng biệt, nhưng là cố ý nhắc nhở bà ta không được quên mình không phải hoàn toàn là người Tích gia. Ít nhiều muốn buông Tích Phán Hạn, xem như chúng ta là người xa lạ, căn bản chính là từ đầu đến cuối chấp nối không hề dính dáng.
Yến Liên Hoa gượng cười một cái, thầm nghiến răng nghiến lợi, cái ả này thật đáng ghét. Xấu xí lại còn không biết tích đức cho con cháu. Chẳng lẽ ý bà Tích Lãng chưa đủ đức? Di sơn đảo hải - ứng huyền như đảo*, nếu vậy thì đức cũng không ai để ý nữa.
*đại khái là người tài giỏi.
- Chồng em chắc cũng sắp đến rồi đó. Ở nhà cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-thuc-khong-co-dao-ly/3262353/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.