Ôii!!! Đầu mình....có phải muốn nổ tung hay không?
Lục Nan Hy nheo mí mắt, đưa tay vỗ vào đỉnh đầu bản thân để dịu cơn đau nhức, nhưng không ngờ hành động này lại làm nó càng buốt, đặc biệt cảm thấy quen thuộc đến độ từng sợi không khí đều quen biết, liên tục nghít mũi vào chiếc gối bản thân đang nằm. Vươn tai định ngồi dậy nhưng chợt nhìn lại mình, hình như đây không phải là đồ cô vận hôm qua, với nhìn chung quanh, cảm tưởng mình còn chưa có tỉnh ngủ mà trợn tròn mắt đang dựng không nổi. Là ai đã thay đổi đồ đạc? Tay tự động chắn chéo từ ngực lên vai, mắt nguy hiểm lại liếc chung quanh một lượt nữa để chắc chắn rằng không ai ngoài cô khác.
- CHỦ NHÂN, KHÔNG ĐƯỢC RỒI...TRÁNH RA....CHÁY....
Lục Nan Hy đầu mũi còn nghe cháy, dựng tóc gáy mà hốt hoảng và cũng kịp nhanh ra bản thân ở nơi nào, dù cô ở nơi này chưa đến 1 tháng nhưng mà khó mà quên. Lập tức xuống giường, theo thói quen mò đường mà nhanh chóng xuống ngay đại sảnh, nhìn tới lui cũng không thấy bóng dáng hầu nhân như mọi khi và cũng không có thời gian thẩn thờ, nhìn vào bếp hai nam nhân đang loay hoay cầm nước chữa cháy mà muốn phì cười nhưng đến khi đứng dụng ngay tại chỗ thì tựa như mất thăng bằng, hoa mắt mà ngã xuống dưới chân, cô đưa tay xoa thái dương, từ từ trụ người đứng thẳng mà lần mò vào trong. Tựa như đang hiện hữu trong cơ thể người khác vậy, cô đau nhức thần trí một cách khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-thuc-khong-co-dao-ly/3262334/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.