Hình ảnh cả gia phải bán đi tất cả tài sản giá trị, phút chốc, chỉ một cái phẩy tay, tường thành lộng lẫy đều sụp đổ, ly tán bất cứ nơi nào vô định, khiến bà Lăng như muốn khóc thét, lên voi xuống chó vốn dĩ không thể liền chấp nhận được.
Mắt môi run rẩy như nhau nhìn Lăng Thanh qua màn hình nhỏ.
Lăng Thanh đường hoàng dần tiến đến nơi Tích Lãng cao cao tại thượng nhuếch mép nhìn anh không bằng một mét gạch dẫm đạp dưới chân, anh không cần quan tâm, chỉ có trong lòng đang thầm nội chiến, rốt cuộc cũng không thể làm xấu nhân tính nam nhân, trước đó anh như thế nào, hiện tại vay rồi trả, đối với đối diện là anh mắc tròng, nhưng đối bản thân, hoàn toàn không có gì không thể mở mắt nhìn người.
Tích Lãng trong lòng thầm cười nhạo nhưng giây sau liền cứng người, ánh mắt này của Lăng Thanh, có thể là không phải. Việc hắn đang làm, có thể Lục Nan Hy không thể hiểu ở hắn diện, mà nhìn rõ nhất là Lăng Thanh diện. Không sao, phản diện nhiều khi cũng không có đáng ghét, hiện tại phương diện hắn, cảm giác đáng yêu vô cùng.
- Lăng đại thiếu gia, không biết là vụ việc Lục tiểu thư lừa tạp tiền 100 vạn là có thật hay không? Đó là số tiền không thể xem là nhẹ nhàng sự.
Lăng Thanh mím môi, tay nắm chặt vào nhau, nhíu ấn đường một đường, thần thờ rất lâu mới mở lời.
- Không có.
Một lời nói cùng giọng điệu rất nhẹ nhàng của Lăng Thanh làm phóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-thuc-khong-co-dao-ly/3262332/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.