Tiếng đập cửa dồn dập bên ngoài, Lục Nan Hy từ từ ngẩng đầu, nước mắt từ khoé mắt ngày càng nhiều trực trào, như bị ứ động khiến con ngươi hơi nhức. Yết hầu đông cứng, một tiếng phản ứng cũng không thoát ra được. Bị nhịp đập bên ngoài ảnh hưởng.
"Két" Cánh cửa mộc sờn màu vừa đẩy khỏi, một bóng đen quen thuộc ập đến cô, cô không kịp phản ứng mà bị ngã nhào xuống nền nhà lạnh lẽo.
Đưa tay lau đi mắt bản thân, đồng thời mím môi cảm nhận cơ thể uể oải đau đớn lạnh toát, trợn mắt nhìn lại gáy nam nhân đang ôm chầm mình, quá nặng đi, tay còn liên tục siết chặt cô không buông. Chính cô cũng không hiểu bản thân, ôm chặt lại, cũng không cần nhận ra nữa, bởi cô có làm sao đi nữa, cũng nhất định xác định là ai. Nhưng chính vì biết được, nước mắt lại kích động không thể ngừng.
- Tích Lãng...anh say rồi ư?
- Đừng khóc.....
Từng ngón tay lạnh lẽo vuốt ve da thịt mình, Lục Nan Hy mới tin trước mắt mình, là thật sự rồi. Giây trước cô còn chưa dám tin. Đưa mắt không chút chần chừ nhìn thẳng người đàn ông mệt mỏi trước mặt.
- Tóc của em...HY HY....EM....
- Anh...hức hức....anh tại sao còn đến đây làm gì? Đừng tự hạ mình mà đến gần tôi nữa, tôi...không..xứng...xứng để anh tốn thời gian...
- Những lời tôi nói trước đó em quên rồi? Tôi lời nói đều không có nói suông.
Bất chấp Lục Nan Hy cố gắng kháng cự, Tích Lãng mạnh mẽ lần nữa ôm chặt cô, trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-thuc-khong-co-dao-ly/3262330/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.