Lục Nan Hy không biết bản thân đã về nhà bằng cách nào, cô ngủ như chết, không hề biết sự gì. Ngủ mê man tới tận xế chiều ngày hôm sau, chỉ có hoa huy*t hơi nhói là chân thật, lúc nào cũng không tránh khỏi chuyện xấu hổ này.
Thời điểm tỉnh, lại hầu nhân mang đến bát thuốc đen ngòm như mọi khi. Cô lại không chút nghi ngờ mà ngoan ngoãn cố gắng uống sạch.
Trả lại bát, ngậm viên đường, nghe hầu nhân thông báo là có một người dì họ xa của hắn thường hay đến gửi một tiểu nữ tử xinh xắn đến chiều thì đón về. Cô nghe nhà có khách đến thì cô đâu dám lại "nướng" trên giường đâu.
Xuống khỏi bên dưới, là đứa bé gương mặt phúng phính tròn trịa, đôi mắt to tròn sóng sánh tinh nghịch liếc nhìn xung quanh. Đôi môi chúm chím nhỏ nhắn, khi cười cứ tựa như nụ mai nở rộ. Là tóc thắt bím hai bên, vận đầm đơn giản màu xanh ngọc như giọt nước trong.
Vừa nhìn liền yêu thích, là cô rất yêu quý trẻ con. Nhưng cô muốn là thấy dì họ xa gì của hắn nhưng là không thấy, xoay hỏi hầu nhân sau lưng thì bảo rằng đã rời đi mười phút trước. Còn cẩn thận lẩm bẩm sau lưng cô
- Phu nhân cẩn thận đấy, con bé ấy nhìn đơn thuần như vậy nhưng thực ra là không phải, rất tinh ma quỷ quái, đến chủ nhân còn muốn điên đầu đi.
Cô nghe như vậy, nhíu mày, con bé này như thế nào mà bị miêu tả như vậy, cô đến gần nở nụ cười hoà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-thuc-khong-co-dao-ly/3262302/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.