Bà lão loay hoay tìm kiếm hộp quà năm ấy vì đã rất lâu mà trí nhớ bà ngày càng kém đi, không thể nào nhớ vanh vách mọi thứ được, nên có chút mất thời gian. Cô nhìn qua một thể, hắn toàn thân lạnh băng, không hề quan tâm đến như thể đây không phải là chuyện của hắn. Cô thắc mắc, vì sao nghe đến Tống Tư Tình thì hắn lại như vậy? Có chuyện gì xảy ra sao? Hắn đơn phương người ta? Người ta đơn phương hắn? Hay cả hai yêu nhau?
Cô liền nhanh chóng gạt bỏ ý nghĩ hắn đơn phương Tống Tư Tình vì cô không nghĩ hắn lạnh nhạt như bản thân không có trái tim hay nhiệt độ ấm áp thì hắn sao lại có thể đơn phương ai đó được. Và chẳng phải hắn muốn ai thì người đó liền ở trong tay của hắn sao? Cần gì phải đơn phương, với lại hắn rất không có tính kiên nhẫn nên càng làm cô chắc chắn.
Người ta đơn phương hắn thì cô nghĩ cũng nên gạt bỏ vì nếu nghe đến người đơn phương mình thì biểu cảm hiện tại của hắn là không thích hợp, hắn có vẻ rất ghét bỏ và không muốn nghe đến, cô còn nhìn thấy nắm tay hắn đang cứng lại trong túi quần, cô lắc đầu nhẩm lại, từ trước đến nay trước mặt cô, hắn chưa từng tức giận như vậy; còn có hắn rất biết kiềm chế bản thân.
Vậy là hai người yêu nhau nhưng đã đổ vỡ, cô thực sự nói qua có thể khen ngợi Tống Tư Tình vì cô ta có thể chịu đựng và sỡ hữu tảng băng này thì cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-thuc-khong-co-dao-ly/3262279/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.