- Hiện tại, tôi có một công việc rất nhẹ nhàng có hơi nặng trọng trách, lương tuỳ cô định lượng. Cô có làm không?
Cô nghe qua, có chút chần chừ cùng nghi ngờ, ai đời làm việc nhẹ lại lương cao? Còn có hắn nói nặng trọng trách, vậy rốt cuộc là cái gì? Lương cô được quyền định lượng, giấc mơ đẹp đối với cô sao?
Anh nhìn dáng vẻ cô, liền đọc được suy nghĩ của cô, liền nhuếch mép cười tươi sáng vì biết rằng cô sẽ không từ chối dù bất cứ giá nào, dù sao nếu cô mà thật sự từ chối thì anh nhất định phải thuyết phục hay cưỡng chế cô đồng ý bằng mọi cách vì việc này chỉ có cô mới có thể làm được. Chỉ có cô mới có thể giúp Lăng gia đang nằm trong tay tử thần.
- Thế nào? Nếu cô không đồng ý thì tôi...
Anh liếc mắt nguy hiểm làm cô sợ sệt mà xua tay ngăn cản lại. Hắn đoán được xác suất cô đồng ý sẽ cao hơn, nhưng không hiểu cô đang lưỡng lự điều gì.
- Khoan đã...tôi còn chưa nói gì. Để tôi suy nghĩ đã.
- Tôi không có nhiều thời gian đâu, tôi...
Cô liễm hạ mắt đẹp, gật đầu đồng ý, ngoan ngoãn cùng hắn lên xe rời đi. Mọi người xung quanh đã tản ra từ lâu khi không thấy cô bị làm sao, nên đường đã thông thoáng xe trở lại.
Anh vẫn chưa tin được vào mắt mình, vẫn luôn nhìn vào gương chiếu hậu, anh chỉ là thuận tiện dạo chơi một vòng cho khuây khoả nhưng không ngờ lại mang về cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-thuc-khong-co-dao-ly/3262260/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.