- Bắc Từ Quang... ách...anh đi nhanh như vậy là để làm gì a?
Cô cố gắng đuổi theo tấm lưng cao ráo tuấn mỹ phía trước. Một bước chân của anh ta là cả một thước đối với cô cho nên cô phải vừa "phóng" vừa chạy theo, cả người nghiên ngả như thể lúc nào cũng có thể ngã xuống. Cả thân người nhỏ bé của cô luôn hướng về phía trước, nhuếch môi mà cắn răng cố đuổi tới anh.
Bỗng anh dừng bước chân, xoay người trở lại, mặt nhăn mày nhó đẹp đẽ mà nhìn "cái đuôi" của anh. Cô vì theo quán tính đâm đầu phía trước nên không kịp dừng lại đâu, khi mắt thấy anh dừng chân, cô một mặt vui vẻ, một mặt hốt hoảng.
Không được rồi, theo đà là cô đâm về phía anh. Cô lại không muốn anh nhìn cô càng chán ghét nên đã đạp hai chân về phía trước, cô cũng càng mong muốn nếu bản thân trượt chân thì cô nghĩ anh sẽ không ác độc mà bỏ mặc cô. Hay anh thấy cô ngã sẽ đỡ cô đứng dậy, gió hiu hiu, tóc cô bay bay trong gió, cảnh tượng vô cùng lãng mạn khiến cô mê muội mà chắc chắn làm như vậy.
Nhưng không ngờ, thứ lạnh lùng nhất là trái tim đàn ông và đặc biệt lạnh lùng đỉnh điểm là đối với người đàn ông không thích mình.
Cô đã ngã, cả lăn một vòng trên đất. Đồng phục trắng liền nhuốm bụi, nhơ nhuốc đi màu trắng tinh khôi. Mồ hôi rơi trên trán khiến tóc cô ướt nhẹp, cô vẫn ngồi đó mà thở hổn hển, cô là đang chờ đợi tình cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-thuc-khong-co-dao-ly/3262258/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.