Từ sau khi trở lại, Nhất Đằng ngày càng bận rộn, vừa phải chăm sóc Tô Tịch còn phải chuẩn bị hôn lễ.
Tuy là phụ nữ có thai nhưng Tô Tịch lại không có hiện tượng nôn nghén như mấy bà mẹ bầu khác, ngày ngày vô cùng thoải mái, còn công việc thì miễn bàn, từ lúc biết cô có thai, Nhất Đằng liền cấm túc, bây giờ Tô Tịch chỉ ở nhà chờ đợi làm Nhất phu nhân.
Vào một ngày đẹp trời, Tô Tịch bao nhiêu năm qua bị dụ dỗ, mặc váy cưới theo Nhất Đằng bước vào lễ đường.
Tô Tịch ở phòng chờ bị phù dâu Tuyên Tư, Điềm Uyên và Đậu Khấu cò kè, cô cười gian xảo, thẳng tay dốc hết hầu bao của các nàng, Đậu Khấu còn than vãn nói:" không nghĩ Tịch Tịch ở chung với lưu manh lâu ngày, bây giờ cũng đã biến thành lưu manh".
Tô Tịch khinh bỉ:"mày mở cửa hàng Taobao, giàu muốn chết mà còn mặc cả với tao sao ?".
Đậu Khấu trợn mắt:" mày không biết cái cửa hàng đó của tao đã bị Tư Lập sang bằng mất rồi còn đâu, Bây giờ Tỷ Tỷ chỉ là một tiểu vô sản nghèo rớt mồng tơi".
" nhất định phải lấy" cô kiên quyết không thèm chừa lại cho nó một con đường sống.
Đậu khấu tuy than vãn nhưng trên mặt lại cười tươi như hoa:" thật quá đáng, mà thôi không sao, chừng nào tới phiên tao, bổn cô nương sẽ tự tay thu về, haha".
Tô Tịch cảm thấy mặt mũi đang co rút dữ dội.
"Reng, Reng, Reng"
Chuông điện thoại của Tô Tịch vang lên cắt đứt cuộc trò chuyện của mọi người. Tô Tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-that-luu-manh/1109785/chuong-42.html