Nguyên Phong cup điện thoại xong cúi người xuống nhẹ nhàng ôm cô lên lầu.
Thím Trương bưng trà gừng bên cạnh bây giờ mới lên tiếng:
_ Cậu chủ đây là trà gừng, cho cô chủ uống sẽ đỡ hơn.
Nguyên Phong không quay lại nhàn nhạt nói:
_ Thím mang lên phòng cho tôi.
Anh ôm cô vào phòng ngủ, nhẹ nhàng đặt cô xuống giường kéo chăn đắp ngang người cô rồi đi vào phòng tắm lấy khăn ấm chườm lên trán cho cô. Thím Trương bưng trà lên tới đặt ở tủ đầu giường rồi lặng lẽ lui ra ngoài.
Nguyên Phong lấy trà gừng múc muỗng nhỏ đưa lên miệng cô giọng thì thầm:
_An Nhiên há miệng uống trà gừng đi.
Nhưng An Nhiên vẫn nằm im không động tĩnh gì, Nguyên Phong thấy cô như vậy e là sẽ không uống được, anh bèn đưa ly trà gừng lên miệng uống một ngụm rồi cúi xuống chuẩn xác môi cô đẩy trà sang miệng cho cô, An Nhiên cảm nhận được vị ngọt dịu dịu thì cũng nhận lấy nuốt vào.
Nguyên Phong rất ưa thích cái biểu cảm ngoan ngoãn này của cô, anh cho cô uống trà nhưng lại tham lam hôn môi cô lâu thêm một chút, bờ môi của cô rất mềm rất ngọt khiến anh có chút lưu luyến.
Khi Nguyên Phong cho cô uống hết trà gừng thì cửa phòng trực tiệp bị gõ mấy tiếng.
Nguyên Phong đặt chiếc ly lên tủ đầu giường lên tiếng:
_Vào đi
Nhất Thiên bước vào trên người là bộ quần áo thoải mái gương mặt sáng ngời như ánh mặt trời nở nụ cười bí hiểm:
_ Em dâu bị sốt chứ trời đâu có sập cậu làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-sai-roi-2/477867/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.