Hàn Nguyên Phong tham lam hôn lên trán con mấy lần, mà đặc biệt Tiểu Bảo không hề bài xích anh, thấy anh hôn, tiểu bảo dựa hết thân hình nho nhỏ lên ngực anh ngước đôi mắt to tròn long lanh nhìn gương mặt đẹp trai và anh tuấn của anh, còn vô thức dụi dụi cái má mềm mại như bông. Một điều vô cùng đặc biệt này ở An Nhiên cũng vậy nếu được anh ôm ngủ cô cũng sẽ vô thức dụi dụi lên ngực anh một cách đầy dựa dẫm.
Khiến anh không cầm lòng được tiếp tục cúi xuống hôn lên má con.Giọng anh hết sức cưng chiều:
_ Tiểu Bảo! Gọi ba là papa!
Tiểu bảo nghe thế đột nhiên thẳng người lên không dựa dẫm vào anh nữa, buồn buồn nó cúi xuống nghịch nghịch cái tay con con của chính mình.
Hàn Nguyên Phong thấy bộ dáng của con như vậy có chút hụt hẫng anh nghiêng đầu nhìn gương mặt như phác họa của chính mình, chỉ khác mỗi đôi mắt,con trai của anh mang đôi mắt đẹp long lanh của An Nhiên,mỗi lần nhìn vào đôi mắt cô thực sự đáy lòng anh luôn dâng lên ngập tràn ấm áp chỉ là chưa bao giờ anh muốn thừa nhận.
Nhưng hôm nay nhìn vào đôi mắt của Tiểu Bảo, anh chợt nhận ra anh đã vô thức yêu ánh mắt này nhiều tới như vậy yêu tới mức, trong mơ luôn nhìn thấy đôi mắt cô dõi theo anh, lúc vui buồn lúc đau khổ, lúc nước mắt dàn dụa trên mặt nhìn anh đầy trách móc.
Anh ôm con vào lòng chặt hơn thì thầm:
_ Tiểu Bảo, papa xin lỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-sai-roi-2/1919980/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.