Nguyên Phong cứ đi như vậy tới khi không còn sức nữa, anh đã dừng lại tại cánh cổng đại học A năm nào. Từng mảnh kí ức hiện về.
Hình ảnh một nam một nữ lại hiện rõ trước mắt anh. Nam thư sinh ấm áp, nữ thì thanh tú thuần khiết giọng nói ngọt ngào e thẹn:
_ Nhậm Hào, em muốn ăn bánh ngọt, em muốn uống trà sữa nóng,
Nhậm Hào cưng chiều nhìn An Nhiên:
_ Được! em ở đây chờ anh anh sẽ đi mua cho e.
...
_ Nhậm Hào em mệt quá, nay em học 5 tiết liền, không được nghỉ chút nào luôn, lát anh có thể giao it bài cho em được không em còn phải đi làm thêm nữa?
Nhậm Hào xoa đầu cô giọng nói ân cần ấm áp:
_Ngốc! nay anh sẽ không giao bài tập cho em nữa, em uống hết ly trà sữa này sẽ hết mệt, mà An Nhiên này, tại sao cùng là con gái Mạc Gia mà anh thấy em không hề giống tiểu thư gì cả?
_ Là do em mồ côi mẹ, mẹ em mất rồi, papa có vợ với em gái mới không còn thương em nữa.
....
Người đàn ông trong chiếc siêu xe nhìn cô ở nơi này, ngày nào cũng tới không biết có thể gặp hay không.
Có một ngày theo lời Vân Kiều nói Nhậm Hào có việc nên nghỉ học,trời mưa lớn anh đã đứng chờ để mua bằng được cho cô ly trà sữa và chiếc bánh ngọt, chờ mấy tiếng, tới khi anh quay lại vừa mở cửa xuống xe thì lại thấy Nhậm Hào đang ở cạnh cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-sai-roi-2/1919975/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.