An Nhiên nhất thời bị anh hôn lên chân tay luống cuống, anh không hề biết điều đó hôn cô triền miên tới khi thấy thỏa mãn rời môi cô, ôm cô thật chặt ngủ thiếp đi, mà An Nhiên muốn dậy cũng không thể nào gỡ nổi cánh tay anh bèn nằm im chờ anh nới lỏng vòng tay sẽ dậy ra ngoài sofa ngủ.
Nhưng cả hai lại không ngờ cứ vô thức ôm nhau như vậy đi vào giấc ngủ êm đẹp ngọt ngào.
...
Nguyên Phong tỉnh dậy khi ánh nắng nhẹ của buổi sớm xuyên vào phòng, căn phòng nhỏ nhưng tràn ngập ấm áp, thấy trên ngực mình có chút ấm áp, anh đưa mắt nhìn xuống, gương mặt trắng hồng làn môi đỏ trơn bóng cọ cọ lên ngực anh, một cảm giác hạnh phúc lan tràn, anh nhớ lại mọi chuyện tối qua thầm cảm ơn trời, anh chỉ muốn tới nhìn cô, ôm cô một chút cho đỡ nhớ, nào ngờ lại được cô chăm sóc, còn được ôm cô trong vòng tay ngủ rất ngon tới sáng, mỉm cười mãn nguyện trong đầu anh là một tương lai tươi sáng hơn.
Đưa tay theo thói quen với điện thoại ở trên tủ đầu giường,anh mỉm cười tràn đầy hạnh phúc, An Nhiên của anh vẫn vô cùng tinh tế, những ngày tháng ở cùng anh cô luôn để điện thoại gần tầm với của anh nhất, bởi cô biết anh rất bận rộn, không muốn để anh mất công tìm kiếm, giờ phút này đưa tay là cầm được điện thoại những năm tháng xưa cũ hiện về, anh cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô thì thầm rất nhỏ:
_ An Nhiên, cảm ơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-sai-roi-2/1919970/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.