Chương trước
Chương sau
Chương 5212

Nếu như cô ấy thật sự là mẹ của Khúc Nhất Phàm thì hôm nay đã không xảy ra chuyện như vậy rồi.

Bác sĩ Bạch nhíu mày, lại cẩn thận lật lại kết quả xét nghiệm trong tay mình, mở miệng hỏi: “Tôi xác nhận lại với cô một lần nữa, cô có phải là Tống Chỉ Manh không?”

Sau khi Tống Chỉ Manh nghe vậy thì lại càng khó hiểu hơn.

Cô ấy gật đầu, vô cùng khó hiểu hỏi: “Tất nhiên rồi, lẽ nào bác sĩ Bạch quên rồi sao? Sáng nay cũng là anh khám bệnh cho tôi mà? Tôi đúng là Tống Chỉ Manh mà.”

Bác sĩ Bạch nhíu mày thật chặt, anh ta đang cân nhắc mình có nên nói ra kết quả của báo cáo này hay không.

Tống Chỉ Manh nhìn thấy vẻ mặt vô cùng khổ sở của bác sĩ Bạch, trong lòng bồng siết lại.

Cô ấy lập tức túm lấy cánh tay của bác sĩ Bạch: “Bác sĩ Bạch, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không? Nếu thật sự đã có chuyện gì ngoài ý muốn, xin anh nhất định nói cho tôi biết.”

Bác sĩ Bạch nhìn vào ánh mắt vô cùng trông chờ của Tống Chỉ Manh, nhất thời cảm thấy hơi băn khoăn.

Dù sao sáng nay vì yêu cầu cứng rắn của Khúc Thương Ly nên anh ta vẫn giấu Tống Chỉ Manh.

Điều này đối với căn bệnh của cô ấy là một lời nói dối thiện ý.

Nhưng mà bây giờ thì sao, dường như Tống Chỉ Manh cũng không biết Khúc Nhất Phàm là con ruột của mình.

Làm gì có mẹ nào không muốn nhận con trai của mình chứ?

Sau khi bác sĩ Bạch băn khoăn một lúc lâu, vấn đưa kết quả xét nghiệm trong tay mình cho Tống Chỉ Manh xem: “Cô xem qua kết quả báo cáo này đi, trên đó ghi cô là người có nhóm máu phù hợp với Khúc Nhất Phàm, có quan hệ huyết thống 99,99% với cậu bé.”

Ngón tay của Tống Chỉ Manh run lên, lúc cô ấy cầm kết quả xét nghiệm máu này lên, trong đầu nhanh chóng xoay chuyển.

Đúng vậy, đúng là giống như bác sĩ Bạch đã nói, trên hàng cuối cùng của báo cáo hiện lên hàng chữ quan hệ huyết thống 99,99%.

Nhưng khi ánh mắt của cô ấy nhìn lên phía tên của người được xét nghiệm thì cứ như là bị sét đánh trúng vậy, ánh mắt lập tức đông cứng lại.

Bởi vì phía trên đầu viết tên của cô ây!

“.”

Tống Chỉ Manh trợn to hai mắt, cô ấy cảm nhận được đầu mình trống rỗng, thậm chí không thể nói nên lời.

“Bác sĩ Bạch, có phải là anh đang đùa tôi không? Sao mà như vậy được chứ? Sao tôi lại có thể là mẹ của Khúc Nhất Phàm được? Chuyện này là điều không thể nào.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Bác sĩ Bạch nhìn thấy dáng vẻ khiếp Sợ của cô ấy, vậy nên mở miệng nói: “Nếu như cô không phải là mẹ của cậu bé, không lẽ là lấy nhầm mẫu sao?

Cơ bản thì khoa huyết học của chúng tôi rất ít khi xảy ra sai lầm như vậy.”

“Nhưng mà, nhưng mà, sao có thể như vậy được chứ?”

“Bây giờ tôi có thể chắc chắn với cô, nếu như không bị lấy nhầm mẫu thì cô và Khúc Nhất Phàm thật sự có quan hệ máu mủ, cô rất có thể là mẹ ruột của cậu bé.”

Lời này của bác sĩ Bạch được nói ra hết sức nghiêm túc.

Sau khi Tống Chỉ Manh nhìn thấy vẻ mặt của anh ta như vậy thì biết là anh ta không hề nói đùa.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.