🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chương 5150

Vì Tô Lam đang mang thai, Quan Triều Viễn không có ý định để cô một mình chinh chiến.

Anh nhất quyết bỏ lại công việc trong tay, muốn đồng hành cùng cô.

Vì lo lắng một mình Tô Lam không thể đối phó với người phụ nữ đanh đá nhà họ Chiến.

Ngộ nhỡ bên kia động tay động chân, bản thân vẫn có thể thay cô đỡ được.

Hôm nay Quan Triều Viễn mặc một chiếc áo len mỏng màu nâu.

Người đàn ông này vốn dĩ trời sinh đã có vóc dáng rất chuẩn, bất kể anh có mặc cái gì, đều có thể mang lại cảm giác một nhà quý tộc anh Viễnvà tao nhã.

Sau khi nhìn thấy Quan Triều Viễn, phản ứng đầu tiên của người phụ nữ là kinh ngạc.

Nhưng giây tiếp theo đã biến thành không ngờ.

Cô ta dường như không ngờ rằng Quan Triều Viễn cũng sẽ xuất hiện ở đây.

Cô ta nhanh chóng chào hỏi với một nụ cười rất lịch sự: “Cậu Lệ, sao anh cũng tới đây?”

Tô Lam ngẩng đầu ngước nhìn người phụ nữ đang đứng trước mặt mình.

Không hiểu vì sao, cô lại phát hiện ra người phụ nữ trước mặt mình trông có chút quen mắt.

Người đàn ông của tôi có sức mạnh Có một tia sáng chợt lóe lên trong sâu thắm đầu cô, và dường như cô đã nhớ ra.

Khuôn mặt của người phụ nữ này có năm sáu phần giống với Nguyễn Phương Thảo.

Phản ứng của Tô Lam với người phụ nữ này vừa khi nấy sau khi nhìn thấy Quan Triều Viễn cũng bị Tô Lam bắt được.

Cô nghi ngờ quay đầu lại và liếc nhìn Quan Triều Viễn, sau đó hỏi: “Mọi người quen biết đúng không?”

Quan Triều Viễn nhàn nhạt nhìn chằm chăm người phụ nữ trước mặt, không hề có ý định che giấu.

Anh thản nhiên gật đầu: “Bỏ đi, từng có qua lại. Tên cô ta là Nguyễn Ái Điềm, là em gái cùng cha khác mẹ của Nguyên Phương Thảo.”

Ngay sau khi lời nói của Quan Triều Viễn rơi xuống, sắc mặt của Nguyễn Ái Điềm lập tức trở nên khó coi.

Giọng cô ta trầm xuống, giọng điệu còn có chút bất mãn: “Cậu Lệ, tôi rất xin lỗi, tôi nghĩ anh có lẽ không hiểu rõ một số chuyện, cho nên mới sinh ra hiểu lầm. Nhà họ Nguyễn của chúng tôi chưa bao giờ thừa nhận Nguyễn Phương Thảo là người của nhà họ Nguyễn.”

Quan Triều Viễn có không phản ứng gì với những gì Nguyễn Ái Điềm nói, anh hơi nhún vai một cách vô thức.

Tuy nhiên, Tô Lam, người đứng bên cạnh, đã nghe thấy một số manh mối từ cuộc trò chuyện ngắn ngủi giữa hai người họ.

Mặc dù Nguyễn Phương Thảo và Nguyễn Ái Điềm là chị em cùng cha khác mẹ nhưng thân phận của Nguyễn Phương Thảo vẫn chưa được nhà họ Nguyễn công nhận.

Có lế nào Nguyễn Phương Thảo là con gái ngoài giá thú của nhà họ Nguyễn?

Nhưng đây chỉ là những suy đoán rất tạm thời trong đầu của Tô Lam.

Cô nhanh chóng thu lại suy nghĩ của mình, ngẩng đầu lên và nhìn Nguyễn Ái Điềm một cách nhẹ nhàng, giọng nói không khiêm tốn cũng không hống hách: “Chiến Lưu Thành tỉnh lại chưa vậy?

Tôi hiện tịa muốn gặp anh ta, có một số chuyện muốn thương lượng với anh ta.”

Khi Tô Lam nói, Nguyễn Ái Điềm đã phản ứng lại được.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.