Chương trước
Chương sau
Chương 3686
Tô Lam bị dáng vẻ giả vờ làm con buôn của Lâm Thúy Vân làm cho buồn cười, nói: “Lâm Thúy Vân, cậu bớt nói bậy nói bạ cho mình! Giáo sư Lục người ta trước khi quen cậu vẫn là kim cương Vương Lão Ngũ của thủ đô đấy, ai mà thèm chút tiền riêng của cậu cơ chứ, còn chưa đủ cho anh ấy nhét kẽ răng đây này!”
Lâm Thúy Vân cười hì hì, bảo: “Ái chà, người ta biết rồi! Người ta chỉ nói đùa thôi mà.
Hơn nữa, nhà họ Lâm chúng mình cao lắm cũng được xem như giai cấp trung lưu, nếu so với hai người nam thần và giáo sư Lục thì mình nằm ở mức cực kỳ nghèo khó, cho nên mình cảm thấy chắc hẳn Mộ Vãn An không phải nhằm vào tiền của nhà chúng mình”
Lục Mặc Thâm tỏ vẻ im lặng: “Nếu như nhà em không có tiền, vậy thì mục đích của Mộ Vẫn An là gì?”
Lâm Thúy Vân cũng không hiểu sao: “Nếu em mà biết thì em còn hỏi anh làm gì nữa?
Không phải do em trông cậy vào giáo sư Lục anh giúp em suy nghĩ biện pháp, giải thích nghỉ hoặc à?”
Lục Mặc Thâm cũng không nói thêm gì nữa, hình như anh ta do dự một lát rồi mới mở miệng nói: “Anh cần thêm chút thời gian.”
Lâm Thúy Vân cũng không phải loại người không nói đạo lý như vậy, sau khi nhận được lời đáp lại của Lục Mặc Thâm, cô ấy gật đầu xem như đồng ý.
Đồng thời cô ấy còn vô cùng nịnh nọt rót cho anh ta một ly trà, đưa tới bên miệng anh ta Lục Mặc Thâm thản nhiên nhìn lướt qua cô ấy một cái, sau đó nhận lấy chén trà, uống một ngụm.
Nhưng mà chỉ trong khoảnh khắc anh ta ngẩng đầu, anh ta lập tức phát hiện Quan Triều Viễn đang thản nhiên nhìn mình chằm chằm, ánh mắt đó vô cùng sâu thẩm, giống như một đầm nước sâu không thấy đáy.
Lục Mặc Thâm chỉ cực kỳ bình tĩnh dời ánh mắt sang nơi khác, cũng không mở miệng nói lời nào.
Mấy người trò chuyện trong chốc lát, Lâm Thúy Vân đột nhiên ngửi thấy mùi thơm truyền ra từ phòng bếp bên kia, cô ấy vội vàng đứng lên, nói: “Đi thôi Tô Lam, chúng ta đi trước xem thử tay nghề của Lâm Mộc như thế nào!”
Tô Lam gật đầu, đứng lên.
Lâm Thúy Vân vừa đi vừa phàn nàn: “Cậu không biết đâu Tô Lam, từ khi mình làm học trò của cô Tư Anh, hầu như mỗi ngày mình đều phải khống chế cân nặng, hôm nay mình nhất định phải ăn một bữa cơm no đủ!”
Nhìn bóng dáng của hai người Lâm Thúy Vân và Tô Lam dần dần đi xa, Quan Triều Viễn mới ngẩng đầu nhìn Lục Mặc Thâm: “Dựa vào thủ đoạn của cậu Lục mà ngay cả một chút tin tức hữu dụng cũng không tra được à, cũng chỉ có hai người phụ nữ bọn họ mới dễ bị lừa gạt như vậy!” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Lục Mặc Thâm ngẩng đầu nhìn anh một cái: “Ý của anh là tôi đang nói dối ư?”
“Anh thấy thế nào?”
Lục Mặc Thâm biết mình không thể lừa Quan Triều Viễn được, bèn dứt khoát buông ly trà trong tay xuống, nói: “Nếu anh là tôi thì tôi đoán chắc anh cũng sẽ nói như vậy”
“Vậy anh phải nói cho tôi biết trước, cô ta rốt cuộc là ai?”
“Lê Chí Sơn đã về nước”
Quan Triều Viễn đột nhiên híp mắt lại: “Anh nói tất cả những chuyện này đều do anh ta an bài?”
Lục Mặc Thâm quay đầu lại nhìn về phía Lâm Thúy Vân: “Những chuyện này ai có thể chắc chắn được? Sau khi Lê Duyệt Tư xảy ra chuyện, mâu thuẫn giữa chỉ thứ nhất và chỉ thứ hai nhà họ Lê lập tức nổi lên mặt nước, anh ta tất nhiên sẽ trở về. Anh và tôi đều lớn lên ở thủ đô, mối quan hệ giữa Lê Chí Sơn và Lê Duyệt Tư như thế nào, chắc anh cũng rõ ràng”
Quan Triều Viễn thông minh đến cỡ nào, Lục Mặc Thâm đã nói đến mức này, anh chắc hẳn cũng có thể nghĩ thông suốt những mối liên hệ trong đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.