Chương trước
Chương sau
Chương 3554
Biểu cảm gương mặt của Lục Mặc Thâm vẫn thản nhiên như cũ, anh ta hơi cúi xuống, thoáng nhìn Lâm Thúy Vân một cái.
Anh ta đúng là không ngờ tới cô nàng đanh đá chua ngoa này sẽ đi theo mình!
Nhưng mà hôm nay cô ấy đã tới đây, vậy thì anh ta sẽ không bỏ qua cho cô ấy một cách dễ dàng như vậy đâu!
“Tại sao em lại tới đây?” Hai người kia không hề lên tiếng, ngược lại, Lục Mặc Thâm vừa gặp đã lạnh lùng hỏi Lâm Thúy Vân tới đây làm gì Lâm Thúy Vân tự nhiên cảm thấy có chút tủi thân, cô ấy bĩu môi, ôm cánh tay Lục Mặc Thâm vào lòng, sau đó ngẩng đầu lên, bày vẻ mặt vô tội nhìn anh ta: “Bởi vì anh để quên đồ, nên em mang nó tới cho anh”
Lục Mặc Thâm hơi nhíu mày: “Quên đồ ư?
Sao anh không nhớ nhỉ?”
Lâm Thúy Vân mặt dày mày dạn, đưa tay lên chỉ vào chóp mũi của mình: “Cậu cả Lục, anh đã quên mang vợ mình đi theo, cho nên em không ngại khó ngại khổ để đưa cô ấy tới cho anh đây!”
Mộ Vẫn An: “..”
Mặt trợ lý Liêu đột nhiên đỏ bừng, không ngờ cô Lâm lại thú vị như vậy.
Lục Mặc Thâm cũng không nể mặt Lâm Thúy Vân: “Anh nhớ là hai chúng †a không đăng ký, không phải sao?”.
Sau đó Mộ Văn An nghe thấy những lời này, trong mắt xẹt qua một tia khinh thường.
Da mặt của Lâm Thúy Vân thật dày!
Mà ánh mắt của cô ta tình cờ lọt vào trong mắt của Lâm Thúy Vân: Gì chứ, người phụ nữ này dám coi thường mình!
Lâm Thúy Vân dứt khoát quay người sang chỗ khác, cười tít mắt cầm lấy tay Lục Mặc.
Thâm, ngả vào trong ngực anh ta: “Không phải chỉ là đăng ký thôi sao! Giáo sư Lục, nếu anh muốn, sáng mai chúng ta đi”.
“Có thật không?”.
“Đương nhiên là thật, Lâm Thúy Vân em không bao giờ nói hai lời!”.
Lục Mặc Thâm cúi xuống nhìn xuống cô ấy: “Cho nên, em đây là đang giả vờ cầu hôn anh sao?”.
“Cái gì?”.
Lâm Thúy Vân ngay lập tức bị Lục Mặc ‘Thâm làm cho choáng váng, mình cầu hôn anh ta khi nào?
Hai người Lâm Thúy Vân và Lục Mặc Thâm ở bên này, anh một câu, em một câu Lâm Thúy Vân cảm thấy hai người đang châm chọc Mộ Vãn An, nhưng trong mắt của trợ lý Liễu và Mộ Vấn An, hai người họ rõ ràng chính là ** Đặc biệt là Mộ Vấn An, sự ghê tởm trong mắt cô ta đã không thể nói thành lời.
Thấy chủ đề của họ ngày càng đi xa, Mộ ‘Vãn An cuối cùng không nhịn được nhẹ nhàng ho hai tiếng, cắt ngang cuộc trò chuyện của bọn họ.
Lâm Thúy Vân đang lo không biết phải trả lời như thế nào, đột nhiên thấy Mộ Vấn An đúng lúc giải vây, cô ấy vội vàng chuyển chủ đề: “Được rồi, lúc nãy khi em đến đây, vô tình nghe được cuộc nói chuyện của hai người. Cô tên là Mộ Vấn An phải không? Có phải cô vừa nói muốn đến nhà Lục Mặc Thâm tẩy rửa quần áo đúng không?”.
Mộ Vãn An cảm thấy lời nói của Lâm Thúy ‘Vân đúng là ngạo mạn, thật là kinh tởm như thể cô ta nuốt một con ruồi.
Người phụ nữ này vậy mà nói rằng mình vô tình nghe được?
Vô tình nghe được cái rắm!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.