Chương trước
Chương sau
Chương 3525
Hình như tới tận lúc này, Lâm An Nguyên mới tỉnh táo lại. Cậu ta vội vã gật đầu, làm ra dáng vẻ được yêu mến nên lo sợ.
Bên trong nhà, bữa tối đã bắt đầu.
Trên bàn ăn, mẹ Lâm đang tiếp đón, kêu các vị khách của mình dùng bữa.
“Giáo sư Lục, chắc là anh không biết đâu!
Thường ngày ở nhà, thái hậu của chúng tôi rất ít khi vào bếp nấu ăn. Hôm nay, nếu không phải là anh xuất viện thì làm sao mà bà ấy có thể tự mình rửa tay nấu canh như thế này được chứ?”
Lâm Thúy Vân vừa ăn cơm vừa tranh công với Lục Mặc Thâm.
“Vậy sao?”
Lục Mộc Thâm nghe được câu này, khóe miệng hơi cong lên.
Anh ta bưng ly rượu vang đỏ lên, nhìn về phía mẹ Lâm: “Cô à, cháu thật sự cảm thấy rất vinh hạnh”
Mẹ Lâm thấy Lục Mặc Thâm hiểu chuyện như vậy, nụ cười trên khuôn mặt càng thêm tươi rói, khiến đôi mắt cũng cong cong theo.
Bà ấy vội vàng cầm ly rượu vang đỏ lên: “Con bé Thúy Vân này, cứ thích xé chuyện bé ra to! Về sau nếu như con vui vẻ thì cứ đến nhà của chúng ta bất kỳ lúc nào, ngày nào mẹ cũng sẽ làm đồ ăn ngon cho con, bảo đảm mỗi bữa ăn đều sẽ khiến con hài lòng!”
Tại đây, giữa lúc mọi người đang ngồi trên bàn ăn và cùng nhau trò chuyện rất vui vẻ, không còn biết trời đất thì Lâm Thúy Vân đột nhiên phát hiện ra hình như nơi cửa ra vào vang lên tiếng động.
Cô ấy ngẩng đầu lên, liếc nhìn về phía bên đó: “Thái hậu ơi, ông tổ nhỏ của mẹ đã quay trở về rồi.”
Khi ấy, mẹ Lâm đang bận rộn tán gẫu với con rể của mình, còn chẳng thèm nhướng mi lên: “Trở về thì trở về, chẳng lẽ còn muốn mẹ đích thân ra đón nó à! Đã về rôi mà cũng không biết đàng mau mau ngồi xuống mà ăn cơm tối đi.”
Khi mẹ Lâm nói câu này, bà ấy vẫn còn đang thay hai đĩa thức ăn cho Lục Mặc Thâm và Quan Triều Viễn.
Nhưng mà món ăn đó chưa kịp bỏ vào.
trong bát của hai người thì giọng nói đã trực tiếp biến đổi của Lâm Thúy Vân lại vang lên: “Chết tiệt, hình như ông tổ nhỏ nhà mẹ không phải là một mình quay về đâu!”
Sau khi nghe thấy thế, mọi người đều đồn dập đặt đũa trong tay xuống, đồng loạt quay sang nhìn về phía cửa.
Quả nhiên, tức thì trông thấy Lâm An Nguyên đang đi trước một bước, theo sau lưng cậu ta là một cô gái trẻ trung cao gầy và xinh đẹp.
Lâm An Nguyên chào hỏi mọi người rồi quay đầu lại nhìn về phía sau: “Vấn An, mau vào đây đi.”
Mộ Vãn An đang đứng ở trước cửa, cô ta vừa ngước mắt lên là đã nhìn thấy toàn bộ khung cảnh của phòng ăn trước mặt.
Hai người nom có vẻ hơi lớn tuổi kia chắc chắn chính là cha mẹ của Lâm An Nguyên.
Mà ngồi ở chỗ bên phải mẹ Lâm là một người phụ nữ trông khá giống Lâm An Nguyên, nên hẳn là chị gái Lâm Thúy Vân của cậu ta.
Lúc ánh mắt của Mộ Vãn An rơi vào hai người Quan Triều Viễn và Lục Mặc Thâm, cơ thể cô ta dường như có phần mất tự nhiên và trở nên cứng đờ.
Cô ta nhìn hai người họ với ánh mắt không thể tin được, cô ta cũng không biết rằng tất cả những phản ứng nhỏ nhặt này của bản thân đều đã bị Tô Lam quan sát hết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.