Chương trước
Chương sau
Chương 3518
Bà ấy bế Tô Mỹ Chi lên, đi tới cạnh bàn ăn.
“Nấu ăn đích thực rất vất vả, vậy Mỹ Chi có đồng ý giúp bà một chuyện không? Giúp bà nếm thử xem những món này có ngon không nhé?”
Tô Mỹ Chi nghe vậy, hai mắt lập tức sáng lên, vui vẻ khoa tay múa chân.
“Được ạ, được ạ, Mỹ Chỉ thích nhất là giúp đỡ người khác”
Quan Triều Viễn xách một ít bánh ngọt và trái cây, Tô Lam đi theo sau anh.
Hai người vừa tới cửa đã thấy Lâm Thuý Vân vọt ra như một cơn gió.
“Nam thần, Tô Lam, hai người tới rồi”
Tô Lam gật đầu, cô chỉ hộp quà trong tay Quan Triều Viễn: “Nam thần nhà cậu cố ý mua bánh ngọt cậu thích nhất đó”
Lâm Thuý Vân vui vẻ chạy tới, nhận lấy bánh ngọt trong tay anh, cười híp mắt nói cảm ơn”
“Cảm ơn nam thần”
Ba người vừa nói vừa cười đi vào nhà.
Tô Lam và Quan Triều Viễn liếc mắt nhìn thấy Lục mặc Thầm ngồi trên salon.
Hôm nay anh ta mặc một bộ đồ ở nhà thoải mái màu kem, tuỳ ý ngồi đó mà phong độ vẫn nhẹ nhàng, vô cùng tao nhã.
Cho dù đùi phải còn có thạch cao chưa tháo ra, cũng hoàn toàn không ảnh hưởng đến sự cuốn hút của anh ta.
Tô Duy Hưng ngồi cạnh anh ta, ngoẹo đầu nhìn chăm chăm thạch cao trên đùi anh ta, nhẹ nhàng sờ thử, hết sức tò mò mà nghiên cứu.
Dường như Lục Mặc Thầm cảm thận được mấy người Quan Triều Viễn tiến vào, ngẩng đầu lên nhìn bọn họ, gật đầu coi như chào hỏi.
Mà Lâm Thuý Vân nhìn thấy bộ dạng này của anh ta lại lập tức xù lông.
Cô ấy vọt tới.
“Lục Mặc Thâm, anh lái máy bay à? Anh cho rằng anh là lãnh đạo hả? Có biết lễ phép không? Anh chào hỏi thế hả?”
Nhìn thấy Tô Lam và nam thần của mình, thậm chí còn không chào hỏi mà gật đầu?
Ai cho anh ta gan làm cao như vậy chứ?
“Bộp!”
Lâm Thuý Vân còn chưa nói xong, đột nhiên cảm thấy gáy hơi đau.
Cô ấy không dám tin che đầu lại, nghiêng đầu nhìn, phát hiện mẹ đang cầm cái xẻng xào rau, hai tay chống nạnh, hung hăng nhìn mình.
“Con rể mẹ có phải lãnh đạo hay không mẹ không biết, nhưng đã đến nhà mẹ, ai cũng phải khách khí với cậu ấy, đặc biệt là con!
Không nghĩ thử xem, con rể mẹ vì ai mới ngã gãy chân, vô ơn như con đúng là lần đầu tiên thấy”
Sau khí hung hăng nói xong lời ấy, mẹ Lâm nghiêng đầu nhìn thấy Quan Triều Viễn và Tô Lam.
Trong một giây đồng hồ ngắn ngủi, nụ cười lại hiện lên trên mặt bà ấy, giống như là mẹ hiền, “Dì đã nói mà, hai đứa nhỏ tới, nhất định hai cháu cũng đi phía sau, mau vào ngồi đi”
Nói xong, mẹ Lâm lại nhân cơ hội đạp Lâm Thuý Vân một cái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.