Chương trước
Chương sau
Liễu Minh Hoa biết anh nhất định đang nhìn Tô Lam, vậy nên lần nào cũng ghen tị như điên.
“Anh Khải!”
Nhan Thế Khải đang xuất thần thì bỗng nghe được một giọng nói từ phía sau.
Khi anh quay lại thì phát hiện Liễu Minh Hoa đang chạy về phía mình.
Nhan Thế Khải cau mày rồi quay người định đi Liễu Minh Hoa nén hết toàn bộ sức lực liều mạng đuổi theo chắn trước mặt anh: “Anh Khải, anh nghe em nói một câu đã, sẽ không làm chậm trễ nhiều thời gian của anh đâu, được không?”
Từ đầu đến cuối Nhan Thế Khải chưa từng thích Liễu Minh Hoa, sở dĩ lúc trước quyết định bên cạnh cô ta là bởi vì anh là đàn ông, nếu đã “có” với người ta thì nhất định phải chịu trách nhiệm.
Sau khi biết Liễu Minh Hoa lừa gạt anh, anh đã rất tức giận, nhưng trong lòng lại có một tia mừng thầm và nhẹ nhõm.
Dẫu sao thì anh đã có thể buông bỏ phần trách nhiệm không tồn tại này rồi.
“Tôi cho rằng giữa chúng ta đã không còn điều gì để nói.”
Sau khi Nhan Thế Khải lạnh lùng nói xong câu đó liền xoay người bỏ đi.
Nhưng anh còn chưa kịp đi được vài bước.
thì chợt nghe Liễu Minh Hoa ở phía sau hét lớn với anh: “Anh Khải, cho dù là chuyện có liên quan đến Tô Lam, anh cũng sẽ không muốn nghe em nói một lời sao?”
Bước chân Nhan Thế Khải đột nhiên dừng lại.
Tô Lam?
Anh quay người lại.
“Chuyện của cô ấy tự nhiên có Quan Triều Viễn giải quyết, vốn dĩ không tới phiên tôi, cô cũng không cần phải báo với tôi.”
Liễu Minh Hoa sốt ruột cần môi. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Lần này cô ta tuyệt đối không thể lại buông tha cơ hội này được!
Nếu bỏ lỡ, chỉ sợ sau này cô ta không còn cơ hội gặp anh nữa.
“Nhưng mà anh Khải, chuyện này chính là vì Quan Triều Viễn mà ra. Tô Lam sắp phải thi cuối kỳ, nếu sau này chuyện bê bối mang thai của cô ấy bị phanh phui thì mọi thứ của cô ấy sẽ bị phá hủy”
Liễu Minh Hoa lấy một hơi dùng tốc độ nhanh nhất nói hết toàn bộ chuyện đã trải qua: “Theo như em được biết, Lan Ly sẽ không quan tâm học viên trước khi nhập học có từng sinh con hay không, nhưng nếu đột nhiên mang thai khi còn đi học ở Lan Ly, đây là thách thức lớn nhất đối với quy chế giảng dạy của Lan Ly”
“Dù sao hàng năm có nhiều người muốn vào như vậy, cô ấy chiếm vị trí của người khác nhưng lại không đồn hết sức lực vào trong học tập, ngược lại còn đi mang thai sinh con…’ “Đến lúc đó cho dù Lan Ly không xử lý cô ấy thì dư luận bên ngoài cũng tuyệt đối sẽ không chịu để yên”
Liễu Minh Hoa thở hổn hển, căng thẳng nhìn bóng lưng của Nhan Thế Khải: Chẳng lẽ mình nói nhiều như thế mà anh vẫn không chịu để ý mình sao?
Nhan Thế Khải đứng tại chỗ mấy giây, lúc này mới chợt xoay người lại, vẻ mặt khiếp sợ nhìn cô ta: “Cô nói cái gì?”
Đôi mắt Liễu Minh Hoa lập tức sáng lên, cô ta vội vàng chạy đến trước mặt Nhan Thế Khải: “Anh Khải, cuối cùng anh cũng chịu nói chuyện với em rồi, em thật sự vui lắm, anh không biết mấy tháng qua em…
Thế Khải trầm mặt: “Vừa rồi cô nói ¡ gì, Tô Lam cô ấy làm sao?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.