Chương trước
Chương sau
Lâm Thúy Vân đắc ý dạt dào: “Điều đó là đương nhiên! Còn không xem mình là ai.”
Tô Lam cười khúc khích: “Lúc nấy nhớ tới cái gì đó phải không?”
Vẻ mặt Lâm Thúy Vân không thể tin: “Tô Lam, cái này mà cậu cũng đoán ra được. Được rồi, mình thừa nhận, thật ra vừa rồi mình nghĩ đến Lục Mặc Thâm, nghĩ đến cảnh anh ấy toàn thân đầy máu năm bên cạnh vách núi nhưng vẫn giữ lấy mình, dịu dàng nói mình không được buông tay”
Không biết vì sao, chỉ cần vừa nghĩ đến cảnh tượng lúc nãy thì nước mắt Lâm Thúy ‘Vân dường như không cần chuẩn bị đã chực trào ra.
Tô Lam nghiêng đầu, vô cùng nghiêm túc nhìn Lâm Thúy Vân, cuối cùng giơ tay nhéo một cái lên chóp mũi thanh tú của cô nàng: “Xong rồi xong tục cưng Thúy Vân của chúng ta thật sự muốn gả cho người ta rồi”
“Nói bậy bạ gì đó? Mình mới không có!”
Tô Lam lại vươn tay nhéo tiếp: “Còn không chịu thừa nhận ha! Vịt chết còn mạnh.
miệng! Cái dáng vẻ bây giờ của cậu rõ ràng đã bị giáo sư Lục mê hoặc hoàn toàn!”
“Không thèm nói chuyện với cậu nữa, mình đi vệ sinh đây.”
Tô Lam cũng vội vàng đứng lên: “Mình cũng đi”
Nói xong, hai người cùng đến nhà vệ sinh Hiện tại là giờ nghỉ ngơi nên trên hành lang không có người nào.
Tô Lam đi vài bước, đột nhiên cảm thấy buồn nôn: “Ọe…
Lâm Thúy Vân biến sắc, vội đi lên phía trước: “Tô Lam làm sao vậy? Có phải không thoải mái không?”
Tô Lam che miệng gật gật đầu, sắc mặt hơi tái nhợt.
“Đi, mình đỡ cậu đến nhà vệ sinh”
Hai người cấp tốc đi vào nhà vệ sinh, Tô Lam vừa bước vào là nôn thốc nôn tháo, dường như nôn luôn cả điểm tâm sáng ra ngoài.
Chờ đến khi cô ra khỏi nhà vệ sinh thì sắc mặt hoàn toàn không ổn, một chút sức sống cũng không có.
Lâm Thúy Vân vội vã lấy khăn tay ra rồi thật cẩn thận lau cho cô, một bên nhẹ nhàng vỗ vai cô.
“Sao lại thế này? Sắp được hơn bốn tháng rồi mà sao vẫn còn có thể nôn nghén?”
Sau khi rửa mặt, Tô Lam mới cảm giác khá hơn: “Mình cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thật ra theo lý mà nói, qua ba tháng đầu sẽ không nôn nữa. Nhưng mà vừa rồi đột nhiên cảm thấy hơi buồn nôn”
“Như vậy không được, sảc mặt cậu quá khó coi, đợi lát nữa mình liền gọi điện thoại cho nam thần để anh ấy đến đây đón cậu về nghỉ ngơi”
“Nhưng mà, tiết học của viện trưởng Vương…
“Cậu cứ yên tâm đi, bên viện trưởng ‘Vương mình sẽ xin phép giúp cậu, không phải lúc nãy mình nói cậu bị thương sao? Ông ấy cũng biết, hản là không có vấn đề gì đâu”
Lúc này Tô Lam cũng cảm thấy trong bụng nóng ran, vô cùng khó chịu.
Cô cũng lo lắng bản thân cố chấp sẽ làm ảnh hưởng đến cục cưng ở trong bụng, chỉ đành gật đầu: “Vậy được rồi.’ Thúy Vân dìu cô ra cửa rồi lập tức gọi điện thoại cho Quan Triều Viễn Nhưng các cô không biết khi các cô ra khỏi nhà vệ sinh, một cái cửa ngăn nhỏ ở bên cạnh đã bị một người tử bên trong đẩy ra.
Liễu Minh Hoa vẻ mặt kỳ dị đi ra, vừa nấy cô ta thấy hai người Lâm Thúy Vân và Tô Lam đi vệ sinh liền đi vào trước.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.