Chương trước
Chương sau

Chương 3122
Tô Lam cau mày, lắc đầu “Không được, đáp án của anh quá nước đôi, em không chấp nhận”
Quan Triều Viễn suy nghĩ một chút: “Vậy con gái đi, giống em”
Tô Lam đột nhiên ngẩng đầu, trừng mắt với anh: “Vậy ý của anh chính là nếu chúng ta sinh con trai, anh sẽ không thích nó đúng không? Hừ”
Sau khi hầm hừ nói anh xấu tính, cô lại muốn xoay người đi Quan Triều Viễn quả thật không biết nói sao.
Anh một tay túm lấy yêu tỉnh nhỏ đến trước mặt mình, giam cô trong lòng mình: “Ai nói cho em rằng anh sẽ không thích nó?”
“Vậy vừa rồi anh nói thích con gái là đang lừa em à?”
“..Tô Lam, em cố ý đúng không?”
“Em mặc kệ, anh phải bồi thường cho em.
Ngày mai anh phải mang em đến khu trò chơi lớn nhất thủ đô, còn phải dẫn theo hai đứa nhỏ nữa”
Tô Lam vòng vo một vòng lớn như vậy, rốt cuộc cũng ói ra mục đích của mình Ánh mắt của Quan Triều Viễn chợt lóe, rất nhanh liền ý thức được cái gì “Có phải là chủ ý của lão già thối không?”
“Còn lâu, ông nội hận không thể bắt chúng ta mỗi ngày ở cùng ông! Chỉ là em cảm thấy hai ngày nữa chúng ta phải về thành Ninh Hải rồi, thật vất vả mới đến một lần, không mang hai đứa nhỏ ra ngoài đi dạo thật sự là quá lãng phí.”
“Được, anh đi cùng em”
“Là anh và giáo su Lục đi cùng chúng em!”
‘Vừa nghe thấy có hai cái bóng đèn rất lớn muốn tới, nháy mắt Quan Triều Viễn liền suy sụp “Anh không đi”
“Quan Triều Viễn, một người lớn như anh sao nói chuyện không biết nghĩ như vậy. Hiện tại em phải đi cáo trạng ngay với ông nội, nói anh lật lọng, trọng nam khinh nữ!”
“Tô Lam, em lại muốn quậy đúng không?”
Đã thật lâu rồi không bị anh gọi bằng cả tên cả họ như vậy.
Lúc này đây, Tô Lam không sợ hãi, ngược lại còn quay đầu làm mặt quỷ với anh: “Em không!”
Quan Triều Viễn lập tức đuổi theo, một tay bế lấy cô khiêng vào phòng ngủ.
Sau đó ném cô thật mạnh xuống giường.
Giường tuy rằng rất xốp, nhưng Tô Lam rơi xuống vẫn thấy đầu óc choáng váng.
Cô vừa mới lấy lại tỉnh thần liền nhìn thấy Quan Triều Viễn như thái sơn đang nhích lại gần.
Hai cánh tay cường tráng có lực đặt tại hai bên đầu cô, hung hăng giam cầm cô lại: “Có phải gần nhất em vui vẻ nhiều quá nên đã quên đi sự lợi hại của anh?”
Hai người dựa sát vào nhau, nhìn qua muốn bao nhiêu ấm ấp có bấy nhiêu ấm áp.
Khuôn mặt Tô Lam nóng lên, đưa tay vòng lên cố anh “Anh Quan có bao nhiêu lợi hại? Hiện tại có thế cho em biết một chút không?”
Quan Triều Viễn thấy đầu nóng lên, năm lấy căm cô: “Bà Quan, không bẵng hiện tại cho em con trai đi?”
“Hahal”
Tô Lam bật cười, sau đó tận dụng cơ thể nhỏ nhắn của mình, cô từ dưới thân Quan Triều Viễn chui ra ngoài.
Cô co ro trong góc giường, nhưng cố tình làm ra điệu bộ châm dầu vào lửa, hướng đôi mắt quyến rũ nhìn Quan Triều Viễn: “Vậy thì để xem anh Quan có đủ bản lĩnh bắt được tôi…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.