Chương trước
Chương sau

Chương 3060
Tô Lam ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Ninh Hương: “Dì là bà Quan, đúng không?”
Bạch Ninh Hương trợn mắt nhìn cô, giọng ngang ngược, tỏ rõ khinh thường: “không sai, chính là tao đấy”
Tô Lam nói từng câu từng chữ, cực kỳ đúng mực: “Cháu là Tô Lam, nhà ở khu Bình An thành phố Ninh Giang, hiện đang học hệ tiến sĩ ở đại học y Lan Ly”
Nói xong lời này, còn cực kỳ thản nhiên lấy thẻ căn cước từ trong túi xách: “Đây là thẻ căn cước của cháu, cháu là công dân nước Bạch Lạc. Còn có, cháu với anh Quan đây, là hai người yêu nhau thật lòng, quan hệ của chúng chúa không phải là loại tuỳ tuỳ tiện tiện như trong lời dì nói, cháu cũng không phải người phụ nữ không rõ lai lịch.”
‘Vốn ông cụ Quan còn định quan sơn hổ đấu, dù sao thì ông cũng biết, Bạch Ninh Hương cũng không phải người dễ bị đánh thua.
Nhưng ai ngờ, con bé mà Quan Triều Viễn mang về sau khi bị chê cười, không nhưng không có khóc lóc sướt mướt, mà còn nghiêm trang lấy thẻ căn cước của mình ra.
Bộ dáng kia, không biết là ngu thật hay là giả ngu Bạch Ninh Hương bị cô đáp trả lại như thế, sắc mặt liền trở nên khó coi.
Nhưng bà còn chưa kịp phản bác, Lê Duyệt Tư đứng một bên đột nhiên đi đến: “Dì Bạch, cháu nghĩ dì hiểu nhầm rồi”
Bạch Ninh Hương hơi sửng sốt, chắc không ngờ răng Lê Duyệt Tư lại ra mặt nói chuyện hộ con bé quê mùa kia “Tô Lam đúng thực là học hệ tiến sĩ ở đại học y Lan Ly, hơn nữa còn là một tấm gương ưu tú”
Lê Duyệt Tư nói đến đây, đến cả Tô Lam cũng không nhịn được nhíu mày.
Lê Duyệt Tư này là uống nhầm thuốc à?
Nếu không sao lại nói giúp cô trong tình huống nguy cấp như thế này.
“Theo cháu biết, cô ấy quen Quan Triều Viễn, cũng không phải tuỳ tuỳ tiện tiện”
Lê Duyệt Tư nói đến đây, ý vị sâu xa nhìn Quan Triều Viễn.
Trong mắt, hình như còn mang khoái cảm trả thù, “Ban đầu, chị và cha cô ấy định đem cô ấy bán cho một lão già, để cứu vớt công ty nhà họ Tô đang cận kề phá sản có thể vực dậy”
“Chắc là do cơ duyên xảo hợp, bọn họ đưa đến nhầm phòng, đưa cô ấy lên giường Quan Triều Viễn”
“Từ đó về sau, Quan Triều Viễn rất chiếu cố cô, không những giúp cô rửa sạch ô danh ở bệnh viện không bị hiềm nghỉ dùng quy tắc ngầm lên chức, mỗi tháng cho cô một khoản tiền để cô ấy đi chữa bệnh cho người anh ốm yếu.
“Những cô gái giống cô ấy, mặc kệ bản thân, dâng hiến tất cả cho gia đình, đã là rất ít. D à, dì đừng thành kiến với cô ấy nhé”
Lê Duyệt Tư vừa dứt lời, sắc mặt mọi người đại biến.
Mặt nối là cô ấy đang khen Tô Lam vô tư cống hiến, nhưng từng chữ từng chữ bên trong, toàn bộ đều là khinh bỉ không giấu nổi Cha cô khốn nạn như thế, sao có thể dạy dỗ ra được đứa con nào tử tế cơ?
Có lời nói là, trên thế giới không có tường nào gió không lọt qua.
Nếu như cô đi lên bằng thực lực, thì tại sao trong bệnh viện lại truyền ra là câu dẫn bệnh nhân, quy tắc ngầm lên chức?
Hơn nữa, mọi người đều nhạy bén bắt được 1 in tức.
Đó là, mỗi tháng Tô Lam cầm một khoản tiền lớn của Quan Triều Viễn.
Đây chính là quan hệ bao dưỡng chứ còn gì nữa!
Bạch Ninh Hương nghe nói xong, càng cáu đến toàn thân phát run.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.