Chương trước
Chương sau

Chương 3027
Cô ấy ở phương diện này quả thật ngốc nghếch đến độ khiến người khác giận sôi máu Lúc đó anh ta bị gạt tàn ném vào đến mức đầu váng mắt hoa, cả đầu đều là máu, sao có thể có tâm trạng đi quan hệ với cô ấy chứ?
Hơn nữa, quan trọng nhất chính là hai người bọn họ đã náo loạn đến mức vô cùng không thoải mái ở bữa tiệc đính hôn của Cố Đức Hiệp.
Mình của lúc đó sao có thể đi quan hệ với cô ấy được chứ?
Ánh mắt Lục Mặc Thâm chợt lóe: “Ngày đó não tôi bị cô đánh đến mức chấn động, tôi cũng không nhớ rõ lắm. Bằng không như thế này đi, chúng ta ôn lại một chút, nói không chừng cô có thể nhớ lại đó.”
Ôn lại?
Lâm Thúy Vân không kịp phản ứng lại đã lập tức bị túm ra khỏi nhà vệ sinh.
Nhà vệ sinh vốn bị khóa dễ dàng bị anh ta mở ra.
Lục Mặc Thâm nắm tay cô ấy, cứ như vậy trực tiếp đi ra ngoài.
Cho đến khi hai người vào trong thang máy, Lâm Thúy Vân mới ý thức được anh ta nói “ôn lại một chút” là có ý gì Khuôn mặt cười nháy mắt đỏ lên.
Cô ấy liều mạng bỏ tay Lục Mặc Thâm ra: “Tên khốn không biết xấu hổ, ai muốn ôn lại với anh! Anh buông tay tôi rai”
Khóe miệng Lục Mặc Thâm nhếch lên, tay phải trực tiếp đẩy cô vào vách tường: “Qủa ớt nhỏ, tôi nhớ rất rõ ràng cô vừa nói ban nấy. Cô nói nếu cho cô một cơ hội gặp lại nam thần một lần nữa, cô đã tính rất tốt rồi, quan hệ với anh ta một lần nữa!”
Lâm Thúy Vân nghe vậy lập tức trợn tròn mắt: “Con mẹ nó, độc thoại nội tâm của tôi mà anh cũng có thể nghe thấy sao?”
Ánh mắt Lục Mặc Thâm nhíu lại: “Xem ra tôi đoán đúng rồi.”
Lâm Thúy Vân mới phản ứng lại kịp, mình bị lừa rồi.
“Tên khốn nhà anh!”
“Là nam thần của cô, tôi cảm thấy rằng thỏa mãn sự chờ đợi của cô gái nhỏ là chuyện vô cùng quan trọng. Bây giờ là thời gian tốt nhất rồi, đêm nay nhé?”
“Đêm nay có anh mới thỏa mãn!”
Khi cửa thang máy mở ra, Lâm Thúy Vân chỉ có thể tức giận mắng một tiếng.
Gương mặt của cô lập tức đỏ bừng, đỉnh đầu bốc hơi, một đường chạy như điên ra ngoài. Chỉ còn lại Lục Mặc Thâm đứng đó, cười đến mặt co lại, tâm tình vô cùng tốt đi theo ra ngoài.
Cách đó không xa, trong quán cà phê ở đại sảnh, Quan Triều Viễn và Tô Lam yên lặng ngồi phẩm trà.
‘Vừa thấy Lâm Thúy Vân mang vẻ đỏ bừng trên khuôn mặt nhỏ nhắn lao ra, Quan Triều Viễn nhíu mày: “Xem ra đã rơi vào tay giặc rồi “Cái gì?”
Tô Lam theo tâm mắt của anh nhìn qua.
Cô thấy Lục Mặc Thâm hai tay xỏ túi quần, khóe miệng nhếch lên sung sướng, ngay cả trong ánh mắt cũng tràn đầy tươi cười Như vậy rõ ràng chính là bộ dạng yêu đương phơi phới “Thật sự kỳ quái Tô Lam không khỏi nhíu mày.
Chẳng lẽ Thúy Vân chưa nói thẳng cho giáo sư Lục sao?
Theo đạo lý mà nói, lấy tính cách của Lâm Thúy Vân nên sớm nói thẳng mới đúng chứ?
Nhưng mà nhìn bộ dạng vui sướng của giáo sư Lục, chẳng lẽ căn bản anh ta không để ý đến việc Lâm Thúy Vân thích người khác sao?
“Được rồi, chuyện của người khác đừng để bụng như vậy”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.