Chương trước
Chương sau

Chương 2979
Anh ta cảnh giác nhìn một lượt xung quanh phía ngoài cửa sổ, cuối cùng vẫn đóng rèm lại.
Căn phòng vốn dĩ rất ấm áp bỗng trở nên tối tăm, u ám.
Anh ta bước vài bước đến cạnh đầu giường “Em vẫn chưa trả lời câu hỏi vừa nấy của anh”“
Mộ Mãn Loan nhàn nhạt nhìn anh ta: “Đứng không vững nên ngã xuống, vậy mà cũng khó hiểu lắm sao?”
“Rốt cuộc là đứng không vững hay là nhìn thấy người nào đó không nên thấy?”
Vẻ mặt Mộ Mẫn Loan bình thản: “Anh nói gì thì cứ cho là vậy đi, em không muốn giải thích.”
Lửa giận trong đáy mất của Tư Vũ Chiến dường như đang nhen nhóm bốc cháy: “Mộ Mắn Loan, em biết anh thích em đến nhường nào mài Năm năm rồi, năm năm qua anh gần như đều nghe theo em, còn em thì sao? Đến cả mở mắt cũng không chịu nhìn đến anh, là đàn ông ai cũng sẽ nóng nảy, em có biết không hả?”
“Đúng vậy, thế cho nên anh đã tát em một cái rồi, còn cần tát thêm vài cái nữa không?”
Khi Mộ Mẫn Loan nói câu này thì ngẩng đầu lên và cười đầy giả dối “Bây giờ em đang cố ý chọc anh đó sao?”
“Em nào dám cơ chứ, là anh nâng em lên cao, em cảm kích anh còn không kịp mà sao có thể chọc giận anh được chứ”“
“Mẫn Loan, đừng dùng ngữ điệu quái gỡ như vậy nói chuyện với anh có được không?”
“Nếu trước đây anh chịu loại bỏ tất cả các tai mắt ngầm sắp đặt bên cạnh em thì có lẽ em sẽ cân nhắc một chút”
Khóe miệng Tư Vũ Chiến khẽ mấp máy nhưng không nói thêm gì nữa Mộ Mẫn Loan cũng chỉ ngồi yên lặng ở đấy cho đến khi Tân Tấn Tài bước vào để kiểm tra thân thể cho cô ta.
Tư Vũ Chiến liếc nhìn Mộ Mẫn Loan: “Anh nghi ngờ không biết có phải do tên hâm mộ não tàn nào mưu đồ quấy rối em mới hại em té xuống như vậy hay không. Mấy ngày nay anh sẽ phái thêm vài vệ sĩ canh gác ở đây”
Mộ Mẫn Loan thờ ơ: “Anh vui là được.”
Từ Vũ Chiến lại liếc nhìn Tần Tấn Tài, xoay người đi đến trước mặt Mộ Mẫn Loan, cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô ta: “Anh vui hay không không quan trọng, đương nhiên em vui mới là tốt nhất.
Lát nữa người đại diện của em sẽ gọi mấy vệ sĩ tới, em cứ chọn bất cứ người nào mà em thích, nhé?”
“Anh sắp xếp là được rồi Nhìn thấy Mộ Mẫn Loan ngoan ngoấn và „ sắc mặt của Tư Vũ Chiến cuối Nói xong anh ta xoay người rời đi.
Tân Tấn Tài lại căm dây truyền dịch cho Mộ Mẫn Loan một lần nữa, sau đó hỏi thăm mấy câu liên quan đến tình hình sức khỏe của cô ta.
“Cô Mộ, cô ngã từ trên cao xuống, não có bị chấn động nhẹ, nhưng cũng may mà bên dưới có mái hiên, nếu không thì hậu quả thật khó lường”
Mộ Mãn Loan gật đầu, lúc này thái độ của cô †a vẫn kiêu ngạo và lạnh nhạt giống y như trên TV: “ừ”
Tân Tấn Tài vừa mới gọi điện thoại cho Quan Triều Viễn, anh ta biết được Tô Lam đến đây là để hỏi về tình hình của Mộ Mẫn Loan, vì vậy anh ta vừa ghi chép lại vào sổ vừa hỏi: “Cô Mộ, thực ra tôi cũng khá tò mò, cô ngã xuống như thế nào vậy? Theo phán đoán của một bác sĩ, vết thương trên người cô đều nằm ở mặt trước và mặt bên của hai chân và cánh tay, không giống như bị trượt chân ngã cho lắm”“
.. Mà giống như là tự mình nhảy xuống.
Tần Tấn Tài không nói ra câu này.
Mộ Mẫn Loan chỉ nhàn nhạt liếc nhìn anh ta: “Bác sĩ Tần, đây là chuyện cá nhân của tôi”
Tân Tấn Tài cười: “Cing đúng, xin lỗi cô, tôi nhiều chuyện rồi, cô nghỉ ngơi cho tốt đi, tôi ra ngoài trước đây”
Chẳng bao lâu, trong căn phòng đã khôi phục lại sự yên lặng ban đầu Cuối cùng, khi trong phòng chỉ còn lại một mình Mộ Mẫn Loan, cô ta cúi đầu xuống, đưa hai tay ra ôm trước ngực mình.
Phán đoán của Tần Tấn Tài quả không sai, đích thực là cô ta tự mình nhảy xuống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.