Nếu đứng ở nơi sáng sủa, nhất định Tô Lam có thể thấy được sắc mặt lúc này của cô ta đã hoàn toàn trắng bệch ra.
Mộ Mãn Loan mở miệng, nói một cách bình tĩnh: “Vì vậy, bây giờ chính là lúc tôi phải gánh chịu hậu quả đây”
Tô Lam liếc nhìn cô ta: “Thế nhưng, bây giờ cô đã là diễn viên, nếu như cô muốn rời khỏi anh ta, chắc là không khó khăn lắm đâu, đúng không?”
Mộ Mãn Loan cười lạnh nói: “Đừng nói những chuyện phiền lòng này nữa, cứ coi như tôi là kẻ đuổi theo danh lợi đi! Dù sao thì bây giờ trong mắt cô, tôi cũng không phải là loại người tốt lành gì, có thêm một cái xấu nữa chắc cũng không thấm vào đâu đâu”
Tô Lam bình tĩnh nhìn cô ta.
Khi cô đang định nói thêm điều gì đó thì đột nhiên, cô nhìn thấy một vài bóng người thấp thoáng vụt qua rất nhanh ở tầng dưới.
Người đi đầu không phải ai khác mà chính là Lục Anh Khoa.
Biểu cảm trên mặt anh ta cực kỳ nghiêm trọng, trong một trạng thái cảnh giác cao độ, từng bước đi nhanh gió vào bên trong.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Chẳng lẽ là Quan Triều Viễn ở đẳng kia đã xảy ra chuyện gì rồi sao?
Tô Lam nghĩ đến khả năng này, cô ngay lập tức quay người lại, chạy về phía sảnh lớn ở đăng kia, cô còn không kịp chào Mộ Mắn Loan.
Trong lòng cô lâm râm cảm thấy có chút bất an, không hiểu sao khi lần đầu tiên nhìn thấy Âu Mỹ Lệ kia, cô đã cảm thấy người phụ nữ này thật không đơn giản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi/306422/chuong-2972.html