Chương trước
Chương sau

Chương 2817
Lần này quay chính là cảnh Lê Duyệt Tư giáo huấn Võ Mị Nương.
Hai người chạm mặt ở Ngự hoa viên.
Võ Mị Nương gian xảo được nuông chiều, nữ chủ tức giận cho cô ta bạt tai “Mọi người chuẩn bị quay phim.”
Phương Trí Thành vỗ tay nhắc nhở.
Bởi vì cãi nhau với Lục Mặc Thâm, hai người vẫn đang chiến tranh lạnh với nhau.
Cho nên bây giờ, trạng thái của Lê Duyệt Tư không tốt lắm.
Giờ nhìn nhân viên công tác ai ai cũng vây quanh người Mộ Mẫn Loan, Còn mình thì vắng vẻ không ai.
Trong giây lát, säc mặt cô càng thêm âm trầm.
Nghĩ lại bình thường, đầu đề các báo lớn, truyền thông đều lôi mình ra so sánh với cô ta.
Trong lòng Lê Duyệt Tư lại càng thêm tức giận.
Trước khi quay phim, cô hờ hững nhìn Mộ Mẫn Loan nói: “Mẫn Loan, em là người mới vào nghề, Em sợ tay không khống chế được lực mạnh yếu, Chị là tiền bối, thông cảm cho em chút nha.”
Mộ Mãn Loan vẻ mặt thản nhiên đáp: “Nếu không chắc chẳn, thế thì đánh thật đi.”
Cô ta chỉ nói bâng quơ thế thôi, nhưng vào tai Lê Duyệt Tư lại không tự nhiên: Người phụ này đang coi thường mình, lấy mình đề cao sự chuyên nghiệp của cô ta đúng không?
Lê Duyệt Tư nghẹn một cục tức.
Hai người nói không đến hai câu, Lê Duyệt Tư liền tát Mộ Mẫn Loan một bạt tai.
“Bốp!”
Tiếng tát thanh thuý vang dội Thẳng lên mặt Mộ Mẫn Loan, năm dấu ngón tay rõ mồn một Mộ Mẫn Loan ôm mặt mình.
Đang định diễn tiếp, Phương Tri lại hô dừng: “Chờ chút, Lê nữ thần, động tác của cô không đúng, quay không được rồi.”
Lê Duyệt Tư hơi sửng sốt, cô ngượng ngùng nhìn Mộ Mãn Loan: “Mẫn Loan, thật…
Ngại quá.”
Trợ lý của Mộ Mẫn Loan chạy đến, Vẻ mặt tức giận muốn cãi nhau với cô, lại bị ngăn lại: “Em áp hộ chị một tí, quay tiếp.”
Tô Lam đứng một bên liền biết, Cái tát kia của Lê Duyệt Tư vốn dĩ là cố ý.
Cô cau mày nhìn Mộ Mẫn Loan, má phải đã đỏ lên: “Không thì, tát chúng ta đếm số được không?”
Mộ Mẫn Loan nhìn Tô Lam, Trên mặt lại tươi cười: “Không sao, chúng ta quay tiếp thôi”
“Bốp!”
Cái tát thứ hai, Lê Duyệt Tư vẫn không giảm chút lực nào.
Mộ Mẫn Loan bị tát lệch mặt sang một bên.
“Võ Mị Nương, một cái tát này, là ta tát thay cho hoàng thượng!”
“Clap!”
Phương Trí Thành bất đắc dĩ thở dài, “Lê nữ thần, cô làm sao thế?”
Lê Duyệt Tư ra vẻ thật là có lỗi quá đi: “Thật ngại quá, vừa rồi cảm xúc dâng trào, nên quên từ.”
Phương Trí Thành có chút không nỡ nhìn về phía Mộ Mẫn Loan, hỏi: “Mộ Mẫn Loan, có tiếp tục được không?”
Mộ Mẫn Loan bỏ túi chườm đá xuối nhẹ nhàng gật đầu: “Quay tiếp đi, mai tôi có thông cáo khác rồi.”
Đến bây giờ, đến cả nhân viên công tác đứng bên cạnh cũng không nhìn nổi nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.