Chương trước
Chương sau
Chương 2550


“Vậy cậu cũng chú ý an toàn nhé” Tô Lam gật đầu rồi xoay người rời đi.



Lâm Thúy Vân vui vẻ chuẩn bị xoay người rời đi thì lại nhìn thấy một khuôn mặt âm u. Đây không phải Lục Mặc Thâm sao?


Nét cười trên mặt cô ấy nháy mắt đã biến mất. Nếu ai hỏi cô ấy thế nào gọi là âi hồn không tan, thì cô ấy nhất định sẽ trả lời là Lục Mặc Thâm.


Lâm Thúy Vân liếc mắt khinh thường sau đó nhẹ xoay người đi vòng qua anh ta.


“Lâm Thúy Vân, cô đối xử với ân nhân cứu mạng mình như vậy à?” Lục Mặc Thâm duỗi chân trái ra chặn đường đi của Lâm Thúy Vân rồi nói.



Lâm Thúy Vân hơi bất ngờ, sau đó cô ấy lập tức bừng tỉnh như vừa hiểu ra điều gì đó: “Tôi vô cùng biết ơn anh đã cứu mạng tôi, chỉ mong rằng kiếp sau có thể đền đáp, tạm biệt”


Sau khi nói xong, Lâm Thuý Vân đang định rời đi thì bị Lục Mặc Thâm nằm lấy cổ tay giữ lại và dùng sức khiến cô ấy ngã vào.


trong lồng ngực anh ta Lâm Thúy Vân hoảng sợ, cô ấy vội vàng đứng thẳng người dậy và trừng mắt nói: “Lục Mặc Thâm, tôi rốt cuộc đã làm gì anh à? Xin anh hãy tha cho tôi được không. Chẳng phải chúng ta đã nói ân oán giữa hai chúng ta đã chấm dứt rồi sao?”


Lục Mặc Thâm nhếch mép cười: “Không cần đợi kiếp sau mới có thể đền đáp, đêm nay là được.”


Cái gì mà đêm nay? Lâm Thúy Vân nhạy bén phát hiện được một từ khóa quan trọng.


Cô ấy đột nhiên giật lùi về sau đề phòng mà dùng tay che ngực nói: “Tôi nói cho anh biết tôi là một cô gái đàng hoàng. Anh đừng tưởng đoạt được nụ hôn đầu của tôi rồi đưa tôi đến bệnh viện là có thể làm điều đó với tôi. Tôi đang tiếp bà dì, anh đừng mơ”


Khuôn mặt anh tuấn của Lục Mặc Thâm nháy mắt trở nên u ám. Hàng lông mày sắc bén của anh ta hơi nhăn lại: “Vậy theo như lời này của cô thì nếu bà dì cô đi rồi thì tôi vẫn có thể làm mấy điều đấy với cô đúng không?”


“Anh nằm mơ đi”


Lục Mặc Thâm đánh giá cô ấy từ trên xuống dưới, cuối cùng thì anh ta tiếc nuối lắc đầu: “Nếu ngực cô có thể to thêm tí thì không chừng tôi cũng tạm chấp nhận được Còn bây giờ thì thôi đi”


Khuôn mặt đẹp của Lâm Thúy Vân nháy mắt tối sầm lại: “Anh nói nhảm cái gì đấy?


Tôi đây là cụp C, anh đừng có mà xem thường tôi”


“Đi đến một nơi với tôi” Lục Mặc Thâm không có ý định chọc cô ấy nữa, anh ta ngừng một lúc rồi nói.


Lâm Thúy Vân nhíu mày: “Thật ra tôi cũng không phải hạng người vô ơn. Nhưng tôi phải nói trước với anh một vài chuyện, nếu anh định nhờ tôi giả làm vợ chưa cưới của anh thì tôi từ chối”


Lục Mặc Thâm tiến lên trước một bước, nét mặt anh ta có hơi thay đổi: “Không phải chuyện đó”


Lâm Thúy Vân nhìn anh ta và lâm bầm trong miệng: “Thôi thì tôi miễn cưỡng giúp anh một lần vậy, sau lần này thì coi như hai chúng ta không ai nợ ai đi.”


Khi Tô Lam bước ra khỏi nhà hàng kiểu Tây thì Quan Triều Viễn đã ngồi sẵn trong chiếc Bentley.


Lục Hải Phong bước xuống xe mở cửa mời cô vào.


Vừa lên xe Tô Lam lập tức thấy Quan Triều Viễn đang cúi đầu xem iPad. Anh cứ nhàn nhã ngồi ở đó, trông rất quý phái sang trọng.


Chỉ là không biết vì cái gì, khi cô tưởng tượng đến cảnh Quan Triều Viễn viết hai chữ “xấu, rớt” vào điện thoại Tả Xuân Như thì không thể nhịn cười.


Chiếc xe Bentley màu đen nhanh chóng xuyên qua dòng xe cộ trên phố.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.