Chương trước
Chương sau
Chương 2391


Thằng cha này đến đây gây rối đúng không.


Lâm Thúy Vân quá tức giận, cô ấy liền muốn quay người lại lao lên bục giảng, nói lý lẽ kỹ càng với Lục Mặc Thâm.



Nhưng chân cô ấy còn chưa kịp di chuyển, Tô Lam đã ngăn cô ấy lại: “Thúy Vân, bình tĩnh đi, cho dù không vì cái gì khác, thì cậu cũng nghĩ đến tín chỉ của cậu đi mà”


©ó vẻ như bị nói trúng rồi, Lâm Thúy Vân giật bản người, cuối cùng vẫn bị Tô Lam cưỡng ép đè xuống ghế.


“Hừ, lần này tớ không chấp nhặt với anh ta. Tớ là vì lượng tín chỉ mới chấp nhận chịu nhục, tuyệt đối không phải vì tớ sợ anh ta.”


“Được rồi, được rồi, tớ biết rồi.”


Hai tiết học tiếp theo sẽ do Lục Mặc: Thâm giảng dạy.




Dù không chuẩn bị bài trước nhưng những bài giảng mà anh ấy nói lại có thể kết hợp với những điều trong sách lại, không hề nhàm chán chút nào.


Vốn dĩ Tô Lam là người gần mực thì đen gần đèn thì sáng, nhất thời cũng lắng nghe với vẻ thích thú.


Trong giờ học, Lâm Thúy Vân cố tình kéo.


Tô Lam ngồi ở hàng cuối cùng.


Trên giảng đường, cô ấy từ trên cao nhìn xuống, thu hết mọi tình huống trong lớp vào mắt.


Các bạn học nữ đều nở nụ cười như hoa, liếc mắt nhìn Lục Mặc Thâm, không hề che đậy.


Vẻ mặt của những sinh viên nam cũng đầy ngưỡng mộ và ghen tị.


Bạn biết đó, giáo sư Lục chưa đến 30 tuổi, nhưng lại học rộng biết nhiều, nói chuyện nhã nhặn.


Nói anh ấy là rồng phượng trong loài người cũng không thấy quá đáng chút nào.


“Những người này đều bị phong thái dịu dàng khi đeo kính của anh ta đánh lừa rồi.”


Lâm Thúy Vân có chút tức giận, dùng tay đánh Tô Lam một cái, tức giận than thở.


“Được rồi, tớ biết cậu không cam lòng trao nụ hôn đầu cho anh ấy, nhưng nói thế nào thì anh ấy cũng là thầy giáo của cậu, hơn nữa cậu cũng đã tát anh ấy một cái rồi mà Đừng kích động nữa, nghĩ đến tín chỉ của cậu, nghe giảng tử tế”


“Còn có cái gì mà không chịu nổi.”


Lâm Thúy Vân lẩm bẩm.


‘Vừa ngẩng đầu lên, cô ấy tình cờ bắt gặp ánh mắt của Lục Mặc Thâm, anh ấy cũng đang nhìn về phía này.


Bốn mắt đối diện nhau.


Cô ấy thấy rõ ràng sự chế giễu không hề che giấu ở trong mắt của anh chàng này.


Với tính khí của Lâm Thúy Vân, làm gì có chuyện cô ấy chịu nhận thua?


Cô ấy lập tức dựng sách lên.


Khuôn mặt nhỏ xinh khuất sau cuốn sách, nhưng tay phải của cô ấy từ từ đưa lên.


Sau đó.


Ngón giữa.


Trên bục giảng, đôi mắt hoa đào xinh đẹp của Lục Mặc Thâm chợt nheo lại.


Bên trong lóe lên một tia nguy hiểm.


““Reng reng reng…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.