Chương trước
Chương sau
Chương 2331


Không biết có phải do hai người có quá nhiều lần thân mật da thịt hay không, khiến cho mỗi lần Tô Lam đến gần Quan Triều Viễn, luôn bị vài câu nói của anh bóp méo.


Lúc này, vẻ mặt cô kinh hoảng nhìn Quan Triều Viễn.



Suy nghĩ trong đầu là, nơi này ven đường lớn, cái tên Quan Triều Viễn này chắc không phải định ở đây…


Mắt thấy tay của Quan Triều Viễn sắp vươn đến bên này, Tô Lam đột ngột nhảm mắt: “Quan Triều Viễn, đừng mài”


Cũng chính vào lúc cô vừa dứt lời ~ Một tiếng “cạch” vang lên.


Cửa xe bên cạnh bị mở ra.


Tô Lam vội vàng mở mắt, lập tức hóa đá.




Thì ra cái tên này vốn chẳng muốn làm gì mình cả, chẳng qua anh chỉ muốn mở cửa xe thay mình thôi?


Sau khi ý thức được điều này, gương mặt cô lập tức đỏ bừng.


Tô Lam hận không thể lập tức tìm một chỗ chui vào.


Sau khi Quan Triều Viễn xuống xe, phát hiện Tô Lam vẫn đang che mặt ngồi ở ghế lái phụ: “Không muốn xuống? Hay là, ban nấy tôi không làm gì cô, rất thất vọng?”


“Ai thất vọng, không có đâu!”


Tô Lam gần như luống cuống tay.


chân tháo dây an toàn, nhanh chóng ra ngoài.


Cô theo sau Quan Triều Viễn.


Chân của người đàn ông này rất dài, chỉ đi mấy bước đã vứt lại cô sau lưng.


Tô Lam không thể không chạy để đuổi kịp anh: “Anh Quan, anh chậm chút, chờ tôi với.”


Quan Triều Viễn ghét bỏ cau mày, liếc nhìn cô.


Tuy bước chân không dừng lại, nhưng tốc độ chậm lại rõ rệt.


Tô Lam vốn muốn hỏi anh, định đưa mình đi đâu.


Nhưng sau đó ý niệm xoay chuyển, người đàn ông này trước giờ độc đoán ngang ngược.


Trước giờ làm việc đều không hỏi ý người khác, cho dù mình hỏi, e rằng cũng chẳng hỏi được gì.


Cho nên cô ngoan ngoãn theo sau Quan Triều Viễn, hai người một trước một sau, đi vào một biệt thự kiểu Trung Quốc cực kỳ đặc biệt.


Từ cửa vào sảnh trước, cả đoạn đường đều được lát đá cuội.


Bên đường trồng vài loại hoa cỏ, được chăm sóc rất tỉ mỉ.


Rất nhanh, hai người đứng trước cửa lớn biệt thự.


Quan Triều Viễn mặt không biểu cảm nhấn chuông “Reng reng”


Trong nhà không có phản ứng.


Quan Triều Viễn vươn tay tiếp tục nhấn chuông cửa.


Vẫn không có bất kỳ phản ứng nào như cũ Chính vào lúc anh vươn tay định nhấn lần thứ ba, Tô Lam cuối cùng yếu ớt lên tiếng: “Có khi nào chủ nhân ngôi nhà này, không có ở đây không?”


Quan Triều Viễn không nói chuyện, mà rất cố chấp nhấn chuông cửa lần thứ ba.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.