Chương trước
Chương sau
Chương 2320


“Xem cậu ra vẻ kìa!” Lâm Thúy Vân không nhịn cười được, lên tiếng: “Nói cũng đúng, nơi này không giữ mình thì còn có chỗ khác. Đi, chúng ta đi ăn bữa ngon để an ủi bản thân nào, bữa này mình mời cậu.”



Tô Lam cùng Lâm Thúy Vân vừa nói vừa cười đi ra khỏi cửa bệnh viện.


Lúc bọn họ đang chuẩn bị lên xe thì sau lưng đột nhiên truyền đến một trận tiếng bước chân dồn dập.


Ngay sau đó một giọng nói thanh thúy vang lên: “Bác sĩ Tô, bác sĩ Tô, cô chờ một chút.”


Tô Lam cùng Lâm Thúy Vân dừng bước.


Bọn họ quay đầu nhìn sang, chỉ thấy Liễu Minh Hoa mặt đầy mừng rỡ như điên chạy về phía bên này.




Khó khăn lắm dừng ở trước mặt các cô, nhưng giọng nói có chút không thở nổi, “Bác Sĩ Tô…


“Sao vậy?” Tô Lam đi tới, đưa tay vỗ nhẹ sau lưng cô ấy, giúp cô ấy hít thở thông thuận hơn.


Liễu Minh Hoa khom người, thở hổn hển từ móc đưa điện thoại di động từ trong túi ra, “Bệnh viện, trang web của bệnh viện —— “


Trang web của bệnh viện?


Lâm Thúy Vân cùng Tô Lam theo bản năng nhìn nhau một cái, trong lòng lộp bộp trâm xuống Chẳng lẽ lại có người treo hình của Tô Lam lên nữa?


Cầm lấy điện thoại di động trong tay Liễu Minh Hoa, khi Lâm Thúy Vân nhìn thấy nội dung phía trên thì há to miệng đến mức có thể nhét vào một quả trứng gà.


Tô Lam cũng vội vàng nhìn xem.


Khi cô nhìn thấy nội dung phía trên, trên mặt lộ ra vẻ không dám tin, “Làm sao biết…”


Liễu Minh Hoa cũng đi theo lắc đầu một cái: “Cụ thể là tình huống gì thì tôi cũng không biết, hôm đó sau khi trang web của bệnh viện chúng ta bị hack, tôi vẫn viết đính chính trên đó, muốn chứng minh trong sạch của cô. Nhưng lúc vừa rồi tôi truy cập vào thì phát hiện trang web của bệnh viện lại bị hack.”


Không sail Trang web của bệnh viện đúng là đã bị hack.


Nhưng lần này trên đó lại treo hai video hoàn toàn khác nhau.


Ở một cái hẻm mờ tối, một người đàn ông trung niên đứng ở chân tường, mặt đầy uể oải, luôn luôn hướng nhìn chung quanh, hình như là đang đợi ai đó.


Mấy phút sau, từ trong bóng tối có một bóng người thon thả đi tới.


Từ thân hình thì có vẻ đó là một người phụ nữ, nhưng mà toàn bộ mặt của cô ta đều giấu ở trong bóng tối, làm cho người ta căn bản không thấy rõ mặt mũi.


“Ông nói ông có cái gì?”


Đàn ông trung niên đứng lên, ánh đèn lờ mờ chiếu lên trên mặt ông ta, bất ngờ chính là trưởng khoa Đàm.


“Trong tay tôi có một đoạn video, chỉ cần cô ngắt đầu bỏ đuôi thì hiệu quả nhất định sẽ rất tốt: Người phụ nữ cười lạnh một tiếng, “Tôi dựa vào cái gì mà tin tưởng ông, chẳng lẽ ông và cô ta có gì với nhau? Lỡ như đây là cái bãy ông đào cho tôi thì sao?”


Trưởng khoa Đàm chợt ngẩng đầu, trong cặp mắt kia lộ ra vẻ độc ác chưa bao giờ có “Đều là do con đĩ Tô Lam kia, nếu như không phải là cô ta thì tôi cũng không đến nông nỗi này. Nếu như tôi phải ngồi tù thì tôi tuyệt đối sẽ không để cho cô ta sống tốt”


“Được rồi, chuyện này cứ giao cho tôi, tôi nhất định sẽ làm cho cô ta thân bại danh liệt.”


Video tới đây thì cắt đút.


“Thì ra là trưởng khoa Đàm đó giở trò quỷ, ông ta sử dụng quy tắc ngầm với cậu không được lại sử dụng chiêu thức nham hiểm này, quả thật là độc ác.”


Lâm Thúy Vân không nhịn được mắng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.