Chương trước
Chương sau
Chương 2293


Cái đầu của Tân Tấn Tài lộ ra, đôi mắt sáng quäc nhìn sang và vẫy tay về phía cửa sổ trên tầng hai kia.



“Chị dâu nhỏ, có phải là chị không nỡ xa anh Hai đúng không? Nếu mà luyến tiếc thì cứ đi xuống đây tiễn anh ấy là được, trốn trên đó nhìn lén để làm gì chứ?”


Lời nói của anh ta còn chưa nói xong, Quan Triều Viễn và Lục Anh Khoa cũng đã quay đầu nhìn về phía bên này.


“Chết rồi!”


Tô Lam ngạc nhiên hô một tiếng, cô vội vàng kéo rèm xuống rồi trốn ra phía sau.




Ghế sô pha đẳng sau vừa lúc ngáng chân cô một cái, cả người cô trực tiếp lăn lên trên giường, ngã chổng vó một cái.


Tân Tấn Tài cười ha ha: “Anh Hai, vừa rồi anh có nhìn thấy hay không? Hình như là chị dâu nhỏ thẹn thùng đấy!”


Lục Anh Khoa hẳng hẳng giọng, không mở mắt ra nữa.


Quan Triều Viễn thì lại lạnh như băng mà quét mắt liếc anh ta một cái: “Trên xe của tôi không cho phép có sự tồn tại của kẻ ngu xuẩn”


Ngu xuẩn ư?


Vậy chắc chản không phải là nói mình Nhưng mà vấn đề là ở đây chỉ có b: người bọn họ cộng thêm một tài xế thôi mà!


Vậy nhất định là đang nói cái tên đầu gỗ phiền phức Lục Anh Khoa kia rồi Tân Tấn Tài tiếc hận ló đầu từ trong xe ra: “Lục Anh Khoa! Nghe thấy anh Hai nói cái gì chưa hả? Lần này chỉ e là cậu phải tự lái xe tới sân bay mất rồi!”


Ánh mắt Lục Anh Khoa lạnh lùng giống như đang nhìn một tên đần vậy.


Quan Triều Viễn lên xe từ một hướng khác, anh không nói hai lời, nhấc chân trực tiếp đạp Tân Tấn Tài một cái bay xuống xe.


Sau đó anh cúi đầu lật xem văn kiện Lục Anh Khoa nhìn lướt qua Tân Tấn Tài đang lảo đảo lùi lại vài bước mới đứng vững, anh ta bất đắc dĩ lắc lắc đầu: “Cậu biết không, kẻ đáng thương nhất trên thế giới này không phải là người ngu, mà là ngay cả mình ngu bao nhiêu cũng không biết”


Lúc Tân Tấn Tài chuẩn bị lên xe lần thứ hai, vẻ mặt Lục Anh Khoa lạnh lùng đóng cửa xe lại “Thậm chí anh ta còn khóa trái lại nữa!


Anh ta lạnh nhạt hạ cửa sổ xuống: “Lời nói vừa rồi trả lại cho cậu. Tự mình lái xe tới sân bay đi, nhớ đừng đến muộn đó.”


“Cậu…”


Hai mắt trừng lớn mà nhìn chiếc xe Rolls Royce phóng đi, Tân Tấn Tài tức giận đến mức suýt chút nữa là bùng nổ.


Sau khi anh ta rít gào hai tiếng thì nổi giận đùng đùng lấy điện thoại di động ra: “Trong vòng mười lăm phút lái xe tới đây đưa ông đây tới sân bay, trễ một phút đồng hồ thì ông đây sẽ làm thịt các người!”


Chiếc xe sang trọng chậm rãi lái ra khỏi cửa lớn.


Quan Triều Viễn đang cúi đầu nghiêm túc xem văn kiện đột nhiên ngẩng đầu lên Ánh mắt anh giống như hơi đảo qua vị trí trên tầng hai, khóe miệng anh gần như có một độ cong ấm áp.


Lúc này Tô Lam đang ngã trên giường, giấu đầu vào dưới gối đầu.


Vừa nhớ đến vẻ mặt khoa trương vừa rồi của Tân Tấn Tài, cô hận không thể mất trí nhớ tại chỗ luôn thì tốt rồi.


Chắc chản cái tên Quan Triều Viễn kia đã nhìn thấy cô rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.