Chương trước
Chương sau

Chương 1130
Nói đến đây, Tô Lam ý tứ liếc nhìn Tô Nhược Vân, ánh mắt mọi người lại đổ dồn về phía Tô Nhược Vân.
Tô Nhược Vân khó chịu cả người, bộ quần áo hôm nay cô ta mặc khiến cô ta nhận được vô số lời khen, nhưng lúc này đây cô ta lại cảm thấy nó như xiềng xích.
“Thế nên đã có STONE của hôm nay, tôi muốn thực hiện ước mơ của em trai tôi, cũng thực hiện ước mơ của những bạn trẻ giống như thằng bé, cho nên có Thập Nhất của hôm nay. Họ có mười người, thêm em trai tôi nữa là mười một, vì vậy lấy tên là Thập Nhất.
Mặc dù những bạn trẻ này là người mới nhưng họ không bị giới hạn về khả năng sáng tạo, có thể tự do tạo ra những tác phẩm mới lạ. Nhưng họ không có gia thế cũng không có tài nguyên, chỉ có thể nhìn thiết kế của mình trở thành giấy vụn.
Đáng sợ hơn nữa là có người nắm lấy điểm yếu của họ, lấy danh nghĩa hướng dẫn để chiếm lấy thiết kế của họ, nuốt chửng ước mơ của họ!”
Lâm Uy Lãng ngồi bệt trên đất, lúc này danh tiếng của ông ta đã mất hết.
“Tôi hi vọng mọi người có thể cho họ một cơ hội, bởi vì lớp trẻ mới đại diện cho tương lai.”
Tô Lam cúi người, mười sinh viên phía sau cũng khom lưng.
Tiếng vỗ tay vang lên.
“Lâm Uy Lãng đúng là quá đáng, từ lâu đã nghe nói ông ta hết thời rồi, không ngờ ông ta lại dùng thủ đoạn này!”
“Ai nói sai đâu chứ, đạo một hai tác phẩm thì cũng đủ rồi, đây lại còn đạo hết.”
“Thương hiệu LOVE cũng thế, lẽ nào Tô Nhược Vân không thể điều tra đã rồi hẵng thuê người ta sao?”
“Lần này LOVE đi đời rồi! Lúc trước Tô Nhược Vân còn nói làm từ thiện gì đó, tác phẩm của mình đạo nhái đem đi làm từ thiện, đây chẳng phải chuyện nực cười sao?”

Trận ầm ĩ đặt dấu chấm hết ở đây, tiếp theo Cúp Tân Thượng sẽ công bố danh sách người đoạt giải.
“Tiếp theo chúng tôi xin công bố tác phẩm đạt giải nhất Cúp Tân Thượng đó là… ‘Giấc mộng đêm hè’, đến từ nhóm thiết kế Thập Nhất của STONE!”
Các bạn trẻ có nằm mơ cũng không ngờ rằng lần đầu tiên của họ lại giành được giải nhất!
Ai cũng vui đến nỗi vỗ sưng cả tay.
Lúc nhận được cúp từ tay người trao giải, trên mặt họ là nụ cười tràn đầy hạnh phúc.
Tô Lam ngồi bên dưới hài lòng nhìn cảnh tượng này trên sân khấu.
Như thể Tô Kiêm Mặc đang đứng trên sân khấu, cũng nhận được hoa tươi và tiếng vỗ tay với các bạn của cậu.
Cúp Tân Thượng kết thúc, phóng viên đổ xô đến tiến hành phỏng vấn, một vài người vây quanh Tô Lam.
“Tô Lam, có thể nói cho chúng tôi tình hình cụ thể của STONE không?”
“Tô Lam, mặc dù thế này rất đột ngột, cũng bất lịch sự, nhưng có thể kể về em trai của cô cho chúng tôi không?”
Các phóng viên liên tiếp đặt câu hỏi.
“Những gì nên nói tôi đã nói xong rồi, xin lỗi, tôi không muốn nói thêm gì nữa.” Tô Lam cúi người với các phóng viên rồi chậm rãi rời đi.
Một nhóm phóng viên khác bao vây Tô Nhược Vân.
“Nhược Vân, trước đó cô có biết chuyện Lâm Uy Lãng đạo nhái không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.