Chương trước
Chương sau

Chương 115
Từ nhỏ đến lớn, bất kể là thi, hay đi xin việc, hay là chuyện gì khác, trước giờ đều chỉ có một mình cô đối mặt, một mình cô đơn chiến đấu.
Không có ai bảo cô cố lên.
Chỉ có một lần duy nhất, là năm cô năm tuổi, khi lần đầu tham gia cuộc thi nhảy cổ động, mẹ cô nói với cô cố lên.
Tô Lam, đừng căng thẳng, cố lên.
‘Viền mát Tô Lam không khỏi đỏ lên, không quay đầu lại, mà giơ tay vây vẫy, rồi nhanh chóng xông vào trong hội trường vấn đáp tốt nghiệp.
Thấy Tô Lam biến mất trong tầm mắt của mình.
Quan Triều Viễn lặng lẽ thu tầm mắt, cúi đầu nhìn…
“Không phải đổi phong cách thôi sao, không phải trang điểm trước mặt mày thôi sao, mày kích động cái gì? Tối qua vừa cho mày ăn no, ngừng lại chút có được không?”
Tô Lam đến hiện trường vấn đáp, giáo viên hướng dẫn nhìn thấy cô, cuối cùng cũng thở phào một hơi.
Thứ tự vấn đáp tốt nghiệp dựa vào bốc thăm, cô không tới, đương nhiên là rút cái còn lại kia, số 35.
Hay lắm, còn sớm, cô vẫn còn thời gian chuẩn bị.
Bình ổn lại trái tim thấp thỏm lo sợ của mình, cô lấy luận văn tốt nghiệp bản giấy đã chuẩn bị từ trước từ trong túi ra.
Cuộc vấn đáp hôm nay tất cả đều thuận lợi.
Sau khi vấn đáp xong, Tô Lam cũng coi như thở phào.
một hơi, mặc dù vấn đáp không có thành tích ngay, nhưng chỉ cần không có sơ sót quá lớn, cơ bản đều cho qua, chỉ là xem điểm số cuối cùng mà giáo viên đánh giá.
Đối với Tô Lam mà nói, qua là được.
Vấn đáp tốt nghiệp kết thúc, ở trường còn có chút việc, chờ tới khi làm xong cũng đã là bảy giờ tối.
Tô Lam ngân nga điệu hát dân ca rời khỏi trường, chỉ thấy người qua người lại đang bàn tán gì đó.
“Chao ôi, anh chàng kia đẹp trai quá!”
“Hình như là con lai!”
“Ferrari thật hút mất nha!”
Ferrari màu laml Quá hút mắt!
Còn chưa đi?
Tô Lam lập tức chạy tới trước chiếc Ferrari, Quan Triều Viễn ngồi trên ghế lái, đang cầm điện thoại chơi game!
Cô gõ cửa kính xe: “Anh còn chưa đi?”
“ĐMI” Quan Triều Viễn vứt thẳng điện thoại sang một bên: “Cuối cùng cô cũng ra rồi!”
“Anh đang chờ tôi, chờ cả ngày?” Tô Lam ngạc nhiên hỏi.
“Tiễn Phật tiễn đến Tây Thiên mà, sao, có phải rất cảm động không? Nếu cảm động, có muốn ngủ cùng tôi..”
Tô Lam giơ tay gõ lên đầu Quan Triều Viễn: “Má anh, tôi coi anh là anh em, anh lại cứ muốn lên giường với tôi!”
Quan Triều Viễn hừ một tiếng: “Lên xe, mời tôi đi ăn!”
Hử?
Thường thì đàn ông đến đón phụ nữ, không phải đều là, lên xe, mời cô đi ăn sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.