Chương trước
Chương sau


Chương 4484

“Được được được!”

Sau khi giải quyết xong xuôi, Nguyễn Bảo Lan mới đi ra khỏi phòng. Ngay lập tức, cô nhìn thấy Thẩm Tư Huy đang đứng ở cửa.

Nguyễn Bảo Lan cũng không biết anh ta đứng đó bao lâu rồi.

Mà cũng không biết anh ta đã nghe được bao nhiêu cuộc đối thoại giữa cô và bà cụ.

Cô ấy chỉ biết là, lúc chính mình đi ra khỏi phòng, Thẩm Tư Huy đang nhìn về phía mình bằng một loại ánh mắt vô cùng kỳ lạ.

Nghĩ đến bộ dạng nói dối bà cụ Thẩm đầy nghiêm túc kia của mình ban nãy, cô không kìm được, mặt có phần nóng lên.

Cô ho khan hai tiếng, vô cùng xấu hổ: “Mấy lời ban nấy của tôi chỉ là để bà nội có thể đồng ý làm phẫu thuật thôi, không có ý gì khác. Anh đừng hiểu lầm!”

Nói xong lời này, Nguyễn Bảo Lan không kìm được mà chạy trối chết.

Chỉ là bước chân của cô ấy còn chưa nhấc lên, cô ấy đã bị Thẩm Tư Huy tóm lấy tay môt phen: “Nếu tôi nói tôi đã hiểu lầm thì sao?”

“Sao cơ?”

Nguyễn Bảo Lan lập tức ngây ngẩn cả người.

Cô ấy nhìn Thẩm Tư Huy, vô cùng sợ hãi, dường như không hiểu rốt cuộc ý anh đang muốn nói gì.

“Nếu tôi nói, tôi cũng giống như bà nội, coi lời ban nấy của em là thật, thì sao?”

Ban nấy, từ lúc Nguyễn Bảo Lan đi vào trong phòng, Thẩm Tư Huy vần luôn đứng ở cửa.

Vậy nên, anh ta đã nghe được hết tất cả những lời cô ấy nói với bà nội, không sót chữ nào.

Qua ảnh phản chiếu của cửa sổ trong suốt, anh ta có thể nhìn thấy, lúc nói những lời này, biểu cảm trên khuôn mặt Nguyễn Bảo Lan rất dịu dàng, cô còn mỉm cười nữa, Thậm chí trên khuôn mặt nhỏ nhắn kia còn hiện lên một loại khát khao mờ nhạt.

Cũng chính tại một khắc đó, trong lòng Thẩm Tư Huy như có cái gì đó dần Vỡ vụn, Cõi lòng vốn đã nguội lạnh bỗng nhiên được ánh sáng mặt trời chiếu vào, ấm áp đến mức lòng anh ta cũng tan thành nước.

Chẳng lẽ đó là cảm giác động lòng sao?

Nguyễn Bảo Lan nhìn Thẩm Tư Huy, cả người hoàn toàn ngây dại.

Ban nãy, lúc anh nói đến lời kia, biểu cảm còn vô cùng nghiêm túc.

Nguyễn Bảo Lan có thể xác định, ít nhất, ban nãy, trong nháy mắt kia, những lời anh nói là thật lòng.

Thậm chí cô ấy còn suýt chút nữa mù quáng mà gật đầu đồng ý.

Nhưng nếu cô ấy nói chuyện mình đã mang thai ra, vậy Phương Thu Cúc thì sao?

Dù Thẩm Tư Huy có nói gì đi nữa, anh ta cũng là một gã tôi!

Nghĩ đến đây, ánh mắt vốn đã có hơi sáng lên của Nguyễn Bảo Lan lại trở nên ảm đạm xuống. Cô ấy cố gắng bấu vào lòng bàn tay mình một cái, để chính mình có thể giữ suy nghĩ tỉnh táo: “Cậu ấm Thẩm, anh đừng hiểu lầm. Tôi đã nói rõ ngay từ đầu rồi, những lời ban nãy của tôi chỉ là để dõ bà cụ có thể thuận lợi tiến hành phẫu thuật thôi. Trước nay thái độ của tôi dành cho anh vẫn chưa từng thay đổi!”

Sau khi nói xong những lời này, Nguyễn Bảo Lan bèn xoay người, chật vật rời đi.

Chỉ còn lại một mình Thẩm Tư Huy đứng ngây ra tại chỗ, nửa ngày cũng chưa hồi hồn lại được.

Về chuyện Asius bị tình nghi giết người.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.