Chương trước
Chương sau


Chương 4439

Phương Trí Thành hừ lạnh một tiếng: “Hắn bây giờ người cô nên cam đoan không phải tôi. Tôi cũng đâu phải người nhà côi”

Đúng là lời này của anh ấy đã nhắc nhở cô một phen.

Cô quay đầu nhìn về phía Quan Triều Viễn.

Quả nhiên cô nhìn thấy vẻ mặt lạnh băng của ông chồng nhà mình.

Xong rồi, hình như ông chồng thân ái của mình cũng nổi giận rồi!

Đúng là hai người Mộ Mãn Loan và Tô Lam rất hay làm nũng, nhưng nếu đã chọc cho mấy vị phật lớn trong nhà mình này giận lên, sợ thật sự có thể gọi là “trời sụp đất nứt!”

Tô Lam vội vã quay đầu, bộ dạng lấy lòng đi qua.

Chỉ là tay cô còn chưa chạm đến tay của Quan Triều Viễn, cô đã thấy anh quay đầu nói với Lục Anh Khoa: “Ở đây giao cho cậu xử lý.”

Lục Anh Khoa gật gật đầu: ‘Dạ, Bossl”

Ngay sau đó, Quan Triều Viễn lập tức xoay người đầy dứt khoát một cái, đi thẳng ra bên ngoài cửa.

Trên dưới cả người anh toàn là sự đàn áp, khiến cho da đầu từng người xung quanh dựng cả lên. Thậm chí cả Tô Lam cũng không dám ho một cái.

Sau đó, cô cảm thấy tay của mình bị nắm lấy, cả người bị Quan Triều Viễn kéo thẳng ra ngoài.

Rõ ràng Phương Trí Thành và Mộ Mãn Loan có thể cảm nhận được lửa giận khủng khiếp, cuồn cuộn bốc lên trên người anh.

Đáy lòng hai người bọn họ bỗng nhiên bắt đầu nổi lên một hồi bi ai.

Phương Trí Thành xung phong đi đến bên cạnh A Long đang nằm trên mặt đất, đạp vào phần giữa hai ch@n gã.

Dường như A Long còn mơ mơ màng màng bị đạp cho tỉnh, trực tiếp liều mạng cọ lên đùi của Phương Trí Thành, vừa cọ còn vừa lẩm bẩm: ‘Cô lam đừng đi, đừng đi, chúng ta tiếp tục… chúng ta tiếp tục vui vẻ nào!”

Trên mặt gã vẫn còn dính nước bọt, trên mặt lại dính không ít tro bụi.

Phương Trí Thành nhìn mà muốn ói.

“Mẹ kiếp, buông ra cho tôi!” Phương Trí Thành giận dữ muốn thu chân của mình lại.

Nhưng tên A Long kia cứ như mê muội, ôm chặt lấy chân anh ấy không chịu buông tay, thậm chí gã còn trực tiếp dựa đầu vào đó, bắt đầu đi lên.

“Mẹ kiếp, thằng bi3n thái này!”

Phương Trí Thành giận dữ đá thẳng một cái vào người gã.

A Long mơ mơ màng màng trực tiếp bị đá văng.

Cả người gã nằm thẳng trên mặt đất, vô cùng khó chịu.

Mộ Mãn Loan nhìn mặt đất vô cùng khó hiểu: “Không phải gã chỉ uống rượu thôi sao? Sao lại biến thành bộ dạng như thế này?”

Mãi một lúc sau, Lục Anh Khoa vốn vân im lặng đứng bên cạnh đó đột nhiên mở miệng: “Không chỉ gã đã quá chén, mà hẳn gã còn bỏ thêm chút gì đó vào bên trong rượu.”

Sau khi nghe anh ta nói như vậy, Mộ Mãn Loan thật sự khiếp sợ đến tột đỉnh.

Không phải chuyện động tay động chân vào đồ uống của phụ nữ, A Long này làm dễ như trở bàn tay, ngựa quen đường cũ chứ?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.